Sau khi Diêu Đỉnh rất tức giận răn dạy Lý Diên Khánh một phen, liền đem Đại Thánh Tróc Yêu Ký y tịch thu tại học đường mấy năm này lật ra xem, kết quả y cũng trở thành độc giả trung thành của Lý Diên Khánh, mà y lại lợi dụng đặc quyền sư phụ, luôn cướp bản thảo của Lý Diên Khánh tới xem trước cho thỏa chí.Lý Diên Khánh vội vàng nói:- Đã viết xong rồi, ngày mai học sinh đưa tới cho sư phụ.- Ngày mai quá muộn, ngay hôm nay đi! Giữa trưa ngươi trở về một chuyến, mang sách bản thảo tới.Mắt Diêu Đỉnh lấp lóe ý cười giảo hoạt.Lý Diên Khánh bất đắc dĩ đành phải đáp ứng.
Diêu Đỉnh liền phất tay:- Đi thôi! Đi thôi! Ta muốn dạy học.Lý Diên Khánh đứng dậy thi lễ, rời khỏi phòng của sư phụ.Hắn vừa mới đi tới cửa phòng học, liền bị người khác ôm lấy sau lưng.
Lý Diên Khánh biết ngoại trừ Vương Quý ra không còn ai khác.Hắn thừa dịp quán tính của Vương Quý chưa biến mất, liền dùng xảo kình hất lên, khiến Vương Quý văng ra ngoài.
Vương Quý lảo đảo, suýt nữa ngã ngào xuống đất.
Thang Hoài ở bên đong đưa quạt xếp cười to:- Đáng tiếc lực đạo của lão Lý nhỏ một chút, nếu không lão Quý sẽ phải gặp phân rồi!Vương Quý hậm hực nói:- Là ta không dùng toàn lực có được không, loại chuyện đánh lén sau lưng này Vương Quý ta sẽ làm sao?- Được! Được! Ta thừa nhận Vương sư vô địch, lần này hài lòng chưa!Lý Diên Khánh cười tủm tỉm nói.- Không hài lòng, trừ khi ngươi đáp ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2510200/chuong-73.html