- Vậy thì một lời đã định!Hắn giương cung lắp tên, kéo cung như trăng tròn, dây cung buông lỏng, tên kia bắn ra như tia chớp.
Chỉ nghe một tiếng bụp, mũi tên kia bắn trúng nén bạc, lực lượng mũi tên này cực lớn, dây thừng cũng bị kéo đắt, bạc bay ra ngoài theo mũi tên.- Tiễn pháp tốt!Hương dân chung quanh lập tức phát ra tiếng vỗ tay như sấm.
Các hương dân chưa từng nhìn thấy tiễn pháp cao minh như vậy, nhất thời cực kỳ kích động, tiếng hô vang liên miên.
Vương Quý và Thang Hoài càng kích động nhảy dựng lên, không chịu đượng vung tay hô to.
Cảm giác thất lạc vừa rồi của hai người bị một mũi tên này của Lý Diên Khánh rửa sạch sẽ.Chu Đồng ở bên cũng vuốt râu gật đầu, thiếu niên này không chỉ kiếm thuật cao minh, tiễn pháp cũng lợi hại, quan trọng hơn hắn rất thông minh, chỉ nói bắn rơi bạc, nhưng không nói phải bắn đứt dây, vừa vặn với hai hán tử này chỉ nói là cung tám đấu nhưng không nói là cung tám đấu chuyên dụng của quân đội, lấy đạo của người trả lại cho người, dùng ra nhanh như vậy.Hai huynh đệ Nguyễn thị nhìn nhau, hai người nọ đều nghĩ thiếu niên này muốn bắn đứt dây, không nghĩ tới người ta bắn bạc, cũng bắn rơi bạc.
Nguyễn Tiểu Nhị lập tức nổi giận trong lòng, gã xông xáo trên giang hồ nhiều năm như vậy, chưa từng bị trúng chiêu, lần này dĩ nhiên bị một thằng nhóc nông thôn bẫy, quả thực cực kỳ uất ức, nếu để Tống ca ca biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2510169/chuong-87.html