Cuối cùng đưa tiễn các hương thân đầy nhiệt huyết, Lý Diên Khánh cảm thấy mình còn mệt hơn thi huyện, giày vò gần nửa canh giờ, cuối cùng viết một bức chữ cho mỗi vị trưởng giả, mới khiến họ hài lòng rời đi.Lý Diên Khánh đầu đầy mồ hôi đi vào trong sân, Vương Quý ném một bao tải tiền lớn trước mặt hắn:- Đây là phần thưởng của mọi người cho ngươi, thực sự quá nặng, ta gánh không nổi!Đúng lúc này, tiếng nhạc cổ lại vang lên ở cửa lớn, Lý Diên Khánh cả kinh thiếu chút nữa dựng ngược tóc lên, tại sao lại trở về rồi?Lần này tiến vào là mấy tên nha dịch, một người gõ chiêng, một người thổi kèn, còn có một người ôm chữ hỉ đỏ chót, một tên huyện lại đi theo đằng sau.Huyện lại đi vào sân cười nói:- Lý Diên Khánh là vị nào?- Chính là ta!Lý Diên Khánh vội vàng đi tới.- Chúc mừng tiểu quan nhân thi đỗ đầu bảng, tại hạ Điền Ý, văn lại trong huyện, phụng lệnh Tưởng Tri Huyện đưa ban thưởng tới cho tiểu quan nhân.Nói xong, gã để nha dịch đưa chữ hỉ tới, lại nâng một bao giấy đỏ nặng trĩu:- Đây là hai mươi lạng bạc ròng, là huyện ban thưởng cho người đứng đầu bảng.
Người đỗ bảng Giáp đều có, những người khác chỉ ít hơn một chút.- Đa tạ!Nếu là huyện ban thưởng, Lý Diên Khánh cũng không chút khách khí nhận lấy.Mấy tên nha dịch lại nhìn hắn lom lom, trong mắt rõ ràng có ý vươn tay ra.
Lý Diên Khánh vội vàng cầm lấy mấy bó tiền lớn trong bao tải đưa cho nha dịch, lại tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2509657/chuong-148.html