- Hai người này đều là học sinh Thái Học kinh thành, từng là đồng môn của huynh trưởng ta.Lý Diên Khánh mới biết, hóa ra hai sĩ tử này không phải học sinh Huyện Học, mà là học sinh Thái Học.- Dường như họ không cần tham gia thi huyện!- Đương nhiên, họ đều là phượng hoàng trên trời, luôn coi thường những đồ nhà quê chúng ta, khinh thường làm bạn với chúng ta!Nói đến đây, miệng Trương Hiển bĩu ra một cái, hiển nhiên vừa rồi gã cảm nhận rất sâu sắc sự ngạo mạn của đối phương.Chẳng qua Trương Hiển luôn tốt tính, gã lại thấp giọng nói:- Năm nay đám người từ kinh thành tới này thực lực mỗi người đều rất mạnh, hai người vừa rồi đều là nhân vật đều là trúng cử đứng đầu năm nay.Lúc này, đằng sau truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập.
Lý Diên Khánh vừa quay đầu lại, liền thấy hai sĩ tử vừa rồi đuổi kịp họ, trên mặt mang theo nụ cười dối trá, một người nói với Trương Hiển:- Hóa ra là đầu bảng thi huyện ở nơi này, tiểu đệ sao không giới thiệu cho chúng ta một chút?Trương Hiển bất đắc dĩ đành phải giới thiệu cho Lý Diên Khánh:- Hai vị học trưởng này là Vương Văn Hoan và Dương Vũ trấn Dũ Lý, học sinh Thái Học kinh thành.Người dáng dấp cao là Vương Văn Hoan, người hơi thấp là Dương Vũ.
Hai người đều chừng hai mươi tuổi, dáng dấp rất anh tuấn, chẳng qua ở kinh thành lâu, có một loại cảm giác ưu việt tự nhiên không thể che giấu được.- Ngươi chính là Lý Diên Khánh!Vương Văn Hoan giọng điệu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2509655/chuong-150.html