Lý Diên Khánh vừa bước vào đại sảnh đã thấy Chu Xuân vẫy vẫy tay với mình, hắn bước lên trước, cười nói:- Xem ra đệ tới muộn rồi1Bảy, tám chiếc bàn trên đại sảnh đã ngồi đầy những sĩ tử, còn có không ít sĩ tử chưa có chỗ ngồi, túm năm tụm ba đứng chung một chỗ, nhỏ giọng nói chuyện phiếm.
Cả đại sảnh không hề ồn ào nhốn nháo, chỉ có tiếng bàn luận xôn xao, không khí tràn ngập vẻ gấp gáp mà bất an.Chu Xuân cùng đám bạn nhích vào phía trong, nhường cho Lý Diên Khánh một chỗ ngồi nho nhỏ.
Lý Diên Khánh ngồi xuống cạnh bọn họ, tiểu nhị cũng bưng một chén trà lên cho hắn.- Tên Trịnh mập kia đâu? Vẫn chưa dậy hả?Chu Xuân cười hỏi.- Hôm qua về nhà rồi, chắc là cha của Trịnh mập đã thỏa hiệp rồi! Phái một chiếc xe ngựa to đùng xa hoa tới đón Trịnh mập về rồi.Hồng Đại Chí ngồi cạnh cười nói:- Cũng lạ thật, cái tên Trịnh mập này cứ luôn giữ vững vị trí thứ mười lăm trên bảng Phong Vân, trong này chắc chắn có chuyện gì đó!Tất cả mọi người đều mỉm cười, ai nấy đều hiểu rõ, có điều không nói ra mà thôi, em vợ Thái tử cơ mà! Tóm lại sẽ được chăm sóc một chút, mọi người cũng không cảm thấy có gì đó bất công, đừng đạt Giải Nguyên là được rồi!Lúc này, Lý Đại Khí rảo bước từ ngoài vào.
Đêm hôm qua ông gấp rút trở về, lại không vào được thành, đành phải ở ngoài thành một đêm.Lý Diên Khánh và Chu Xuân vội vàng đứng lên nhường chỗ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2509586/chuong-185.html