âu Dương Thu nghe xong, ngẫm nghĩ hồi lâu, vẫn không hiểu hỏi:
- Tiểu đệ vẫn chưa hiểu người đã bị chặt mất tứ chi ấy sao lại liên quan tới vụ án của phái Bình Giang?
- Vì theo lời gia sư nói, người ấy quả là chưa chết và còn thu nhận hai người rợ Miêu Cương để sai bảo, hai người Miêu Cương này nghe đâu đều cao đến trượng hai, sức mạnh khôn cùng và đi lại như gió.
âu Dương Thu đột nhiên dừng lại, tung mình lao vào một lùm cỏ bên đường.
La Võng Cơ giật mình, vội vận công giới bị, tưởng là có kẻ địch rình rập, nhưng đã thấy âu Dương Thu phi thân trở ra, tay cầm một chú thỏ béo to.
âu Dương Thu cười hề hề nói:
- La tỷ tỷ hãy xem, con thỏ này đủ cho hai chúng ta một bữa no nê rồi, cần gì phải vào trong quán ăn?
La Võng Cơ cười:
- Thu đệ khá lắm!
Ðoạn đưa mắt nhìn quanh, nói tiếp:
- Thế này vậy! Tỷ tỷ có mang theo hỏa tập, chúng ta hãy tìm một chỗ kín đáo, đốt lửa lên nướng, ăn xong rồi đi ngay, khỏi phải vào Mã Nhai trấn, vạn nhất bị tai mắt của Hải Long hội phát hiện thêm rắc rối...
Nàng vừa nói vừa dẫn trước đi vòng ra sau một gò đất, âu Dương Thu tay cầm chú thỏ rừng theo sau.
Hai người vòng qua gò đất, trước mặt hiện ra một khoảng đất trũng, cây cối lưa thưa, quả là một chỗ ẩn thân tốt.
Giữa rừng thưa có một quán cây to lớn, cành lá rậm rạp như tán dù, hai người đến dưới gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mai-kim-kiem/140582/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.