Trời chiều, Gia Hỷ thay y phục chuẩn bị đến Thái Hòa điện. Cung nữ đợi sẵn bên ngoài khách phòng im lặng dẫn đường, Gia Hỷ chậm rãi đi loanh quanh hơn hai khắc mới tới nơi.
Thái Hòa điện tường vàng ngói vàng được chạm trỗ tỉ mỉ tinh tế, từng mái ngói uốn cong khảm phù điêu hình rồng nổi lên bần bật. Mỗi một cung điện trong Cấm Thành đều là tuyệt tác nghệ thuật lẫn kiến trúc, nữ nhân cổ đại chỉ luẩn quẩn cổng trước không ra cổng sau không tới thì làm sao có thể không bị cám dỗ một khi đã đặt chân vào đây.
Gia Hỷ nhìn một lượt xiêm y bản thân, xanh thiên thanh thêu hoa sen hồng dưới tà áo chạm quá gối, chân váy màu hải đường xếp ly mềm mại chấm gót chân linh động phiêu dật theo từng bước đi uyển chuyển.
Gia Hỷ có thể không phải là nhan sắc nổi bật nhất, nhưng phong thái ung dung cao lãnh của nữ nhân hiện đại, đã ăn sâu vào xương cốt nàng tỏa ra khiến xung quanh ai nấy đều tự hổ thẹn mình. Nàng kiêu ngạo không luồn cúi trước hoàng quyền, nàng không khúm núm kinh hãi bởi cảnh vật dát vàng dát bạc nơi đây. Thế giới nàng từng sống, cái gì mà không có, tòa nhà cao chừng nào, to lớn chừng nào nàng vô cùng quen thuộc. Huống hồ trước kia chưa xuyên qua, nàng cũng thường hay mua vé vào Tử Cấm Thành ngắm nghía.
Gia Hỷ đến vị trí của mình, nàng vén váy dài cẩn thận ngồi xuống. Một cung nữ dâng trà lên, Gia Hỷ nhìn khoảng sân rộng có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217779/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.