Thành Hầu đón nhận mọi ánh mắt nghi ngờ lẫn tò mò với phong thái thản nhiên vô tội:
- Nương nương, đây là đại hôn của bản Hầu, nương nương có thể cho rằng bản Hầu đem chuyện tốt đời người một lần ra tự hạ uy danh bản thân? Bản Hầu nào vô sỉ như vậy?
Vạn Quý phi ánh mặt quật cường:
- Ở cả Mi Châu này ngoài ngươi ra ai còn có lá gan làm hại Thịnh Vương chứ?
Thành Hầu giễu cợt nhìn, Vạn Quý phi một đời chưa bao giờ thua mưu dưới tay mẫu phi, nay trở thành bại tướng bởi hoàng tỉ hắn, tư vị này không dễ nếm:
- Nương nương, sao người cứ khẳng định hoàng huynh bị bản Hầu ám hại? Trong lòng nương nương đang có quỷ, suy bụng ta ra bụng người?
Vạn Quý phi lắp bắp:
- Bản cung...không...Hoàng thượng minh xét!
Quang Từ công công đặt tay lên nam oa kia, không còn nhịp thở, nhưng toàn thân vẫn ấm nóng, chứng tỏ chưa chết bao lâu:
- Hoàng thượng, thi thể thật sự rất mới, có lẽ chưa được một canh giờ!
Thịnh Vương cúi gầm mặt, cay đắng nói:
- Phụ hoàng, nhi thần sai rồi! Phụ hoàng ban tội!
Vạn Quý phi lay lay vai Thịnh Vương, gương mặt hoảng hốt cực độ:
- Lăng Mặc, con nói cái gì vậy? Con không làm gì hết sao lại phải nhận tội? Lăng Mặc, nói cho phụ hoàng biết, con không hề liên can đến nam oa kia đi!
Thịnh Vương hơi siết tay Vạn Quý phi, nhưng vẫn giữ nguyên ý định:
- Phụ hoàng, gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217757/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.