Mấy trăm ngọn nến trong Ngọc Thực Viện phát sáng rực rỡ, không khí bởi lò sưởi ở bốn góc nhà mà ấm áp rất nhiều, tám bình hồng mai đặt gần bàn lão phu nhân cũng nở đầy đặn viên mãn.
Gia Hỷ chậm rãi dùng cơm, không tiếng động, quy tắc cổ đại thật sự là không được phát ra tiếng động.
Lão phu nhân dừng đũa, người già thường không ăn nhiều, huống hồ trước bữa bà còn tham mứt ngọt kẹo đường. Vu ma ma đưa khăn dấp nước ấm lên để lão chủ nhân lau tay lau miệng.
Lão phu nhân nghe gió thổi vù vù trên mái nhà, buột miệng:
- Từ khi bắt đầu hạ sinh đã gần ba canh giờ, Hồng di nương sao rồi?
Đại lão gia ngừng đũa, mày hơi cau lại:
- Nàng sinh hơi khó, nhưng có lẽ cũng không sao, dù gì nàng ta cũng từng làm nhiều việc hằng ngày, cơ địa đó sinh nở không đến nỗi!
Phùng Gia Hỷ lẳng lặng bĩu môi, đàn ông cổ đại là một giống loài ích kỷ, nữ nhân nguy hiểm sinh hài tử cho ngươi, ngươi còn ở đây ăn ngon uống tốt được.
Tam lão gia miệng đầy thức ăn nhoàm nhoài, tay lại với đến một nô tì đang bưng trái cây mà lấy đi một quả to mọng nước nhất:
- Mẫu thân, mấy năm trước nam nữ đều phân biệt sao năm này lại cùng nhau ăn cơm?
Lão phu nhân cười xuề xòa:
- Hôm rồi ta nằm mơ, thấy Quan Âm hiển linh, bảo rằng người một nhà cần phải cùng nhau gần gũi thì gia đạo mới vững chắc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217749/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.