*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phủ Tương Đại Nguyên Soái.
Vĩnh Nguyên Đế nắm lấy tay Tuyên Quý phi, trong phòng chỉ đốt mấy ngọn nến. Chẳng rõ Vĩnh Nguyên Đế đã nói gì, chỉ thấy Tuyên Quý phi mắt đỏ nhòa lệ. Lúc này, bên ngoài ồn ào hơn một chút, có tiếng binh đao ầm ĩ. Đức Công công xách vạt áo chạy vào:
- Hoàng thượng, nương nương, không hay rồi!
Vĩnh Nguyên Đế khàn khàn thở, có chút mệt nhọc:
- Có gì không hay!
Đức Công công không dám nói tiếp, mặt nhăn như quả táo khô, run rẩy:
- Thái tử...Thái tử...
Tuyên Quý phi lờ mờ đoán ra, cau mày:
- Thái tử thế nào?
Đức Công công còn chần chừ, bên ngoài Hạ Nhạc Thâm đã tiến vào:
- Hoàng thượng, Thái tử là hạ lệnh ai lấy được đầu người, liền thưởng vạn lượng kim ngân!
Vĩnh Nguyên Đế ngồi phịch xuống ghế, tâm can như vỡ nát, tay cũng không còn đủ lực giữ lấy ly trà, cứ thế tan hoang trên nền đất. Tuyên Quý phi mắt đẹp híp lại, ngày xưa Vĩnh Nguyên Đế ngàn lần bất công với Thành Vương thế nào, bây giờ lại ngồi đây đợi Thành Vương cứu giá.
Tuyên Quý phi nhìn Hạ Nhạc Thâm hắc y cùng kiếm giáp chỉnh tề, lo lắng:
- Ai đang dẫn binh bên ngoài?
- Đông Tướng quân, hiện tại đã cho người đem thần công đến phá cổng. Tuy là phủ Nguyên soái vô cùng cứng cáp, nhưng cứ thế này sợ không chống trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217592/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.