Phùng gia án lưu nhưng Viên Hầu vẫn bị giam trong ngục tối. Thần Long đế làm như vậy vừa có tiếng hiền đức không hàm oan trung lương, lại vừa có sức nặng răn đe những kẻ hai lòng. Người chịu thiệt thòi nhất lúc này chính là Hoàng hậu, Phùng gia gặp nạn, Hoàng hậu liền bị tước đi phượng ấn, hiện tại cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi.
Vĩnh Hưng cung.
Hoàn Nhan Viên Hạo thong thả tách vỏ cứng quả hạnh nhân, Triệu Tử Đoạn nằm trên tháp rộng cạnh cửa sổ, đối với người thường đó là hành động đại bất kính, nhưng vốn dĩ giữa Cửu Thiên tuế cùng Hoàng thượng lại không có sự xa cách như vậy. Trời đã chập chiều, Tô An lúc này mới dâng bài tử lên. Hoàn Nhan Viên Hạo nhìn qua một lượt, trong lòng phiền muộn càng sâu:
- Trong cung những ai chưa thị tẩm cứ theo phẩm cấp mà đưa đến!
Tô An lục lọi trí nhớ, phân vị cao nhất đến hiện tại mà chưa thừa hoan chỉ có duy nhất một người:
- Nô tài sẽ truyền lời đến Đoan Quý nhân!
Hoàn Nhan Viên Hạo gật đầu, nhìn bài tử xếp thành hàng ngay ngắn, phân vị càng cao bài tử chất liệu càng quý giá, chỉ có Hoàng hậu không cần bài tử, Hoàng hậu là thê tử kết tóc, không thể đặt ngang hàng với phi tần thị thiếp. Hoàn Nhan Viên Hạo thở dài:
- Từ ngày mai cứ theo quy định mà chuẩn bị, đừng phiền Trẫm!
Tô An vâng một tiếng rồi lui ra, Quý phi, phi một tháng hai ngày, tần vị một ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217543/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.