Gia Lăng Vương không hồi kinh, chỉ cử một nha thần dâng sớ xin rằng bản thân đang lâm bệnh, không thể ngàn dặm xa xôi yết kiến Thần Long Đế. Tuy rằng ai cũng có thể nhìn rõ đây là một cái cớ, nhưng cái cớ này không sai lệch, không thể bắt bẻ được. Trước mặt quần thần, Hoàn Nhan Viên Hạo cũng chỉ có thể truyền lời dặn dò Gia Lăng Vương vài câu giữ gìn sức khỏe sớm ngày hồi kinh, mặc dù nét mặt hắn hiện rõ không vui.
Kết thúc đại triều, Hoàn Nhan Viên Hạo long nhan giận dữ tiến vào Ngự Thư phòng, Tô An ra ám hiệu, toàn bộ cung nữ ngự tiền vội vàng lui hết. Hôm nay là mùng ba Tết, đại triều đầu năm vốn dĩ chỉ dâng sớ thỉnh an sức khỏe hoặc chúc mừng năm mới tránh điều xui xẻo. Nhưng Gia Lăng Vương lại chọn đúng ngày này để nha thần đến xin cáo bệnh, chính là muốn khiêu khích tính kiên nhẫn của Hoàng đế.
Hoàn Nhan Viên Hạo nâng trà nóng lên ngang tầm mắt tận hưởng chút cảm giác thư giãn. Thái độ Gia Lăng Vương tuy gây khó chịu nhưng bất quá cũng tốt, như vậy đã chín phần khẳng định Gia Lăng Vương thật sự có tâm tạo phản. Bên ngoài cửa, Đoan Tần xin diện thánh, Hoàn Nhan Viên Hạo cũng không gây khó dễ mà đồng ý.
Đoan Tần mang theo canh mai hoa đến, canh được giữ ấm hoàn hảo, Hoàn Nhan Viên Hạo nghe hương thơm ngọt mới nhớ ra bản thân cả ngày hôm qua chỉ dùng chút thức ăn qua loa. Vị canh dịu dàng trôi xuống vòm miệng, Hoàn Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217530/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.