Hoàn Nhan Viên Thuyết cẩn trọng nghe tướng lĩnh bẩm báo, môi hắn nhếch lên tàn độc, phượng mâu ẩn sâu nét cười:
- Lang Vương? Một tên yêm nhân được phong vị trở thành Nhất đẳng Thân Vương?
Phía dưới cũng bàn tán xôn xao, Đậu Quân sư phất phơ quạt giấy ra hiệu im lặng:
- Lang Vương dẫn binh tiếp viện ắt hẳn đã có hậu chiêu, chúng ta không nên xem thường.
Gia Lăng Vương đập bàn, ánh nhìn nghi hoặc:
- Xằng bậy! Hắn ta nghĩ cái gì thế!
Hoàn Nhan Viên Thuyết nhìn sâu vào ly trà đỏ rực tựa máu:
- Lòng dân như nước...
Đông Lăng triều mùa xuân yên ắng, binh triều đình đợi tiếp viện, quân Thịnh Vương cũng chỉ cố thủ. Ngoài Gia Lăng phụ quốc, Đông Thành là thành trì duy nhất mà Thịnh Vương chiếm đóng. Cảnh sắc miền nam chìm trong nắng nhẹ hoa tươi rực rỡ.
Hoàn Nhan Viên Thuyết thong thả tử y đi trên đường lớn, chợt thấy hàng trăm người dân đang cho cát vào bao lớn bỏ lên mái nhà tránh bị tên bắn, hắn đến cạnh một ông lão lớn tuổi:
- Để ta giúp mọi người!
Ông lão thở nhọc đưa xẻng cho hắn, lau đi mồ hôi trên trán:
- Cậu phục vụ trong nghĩa quân của Thịnh Vương điện hạ?
Hoàn Nhan Viên Thuyết gật đầu, lại dò đoán:
- Theo các vị thì điện hạ là người thế nào?
Một đại nương chống tay nghỉ ngơi, đưa nước đến cho hắn:
- Cậu uống không? Điện hạ là người rất tốt, không thu thuế như triều đình, không bắt chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217522/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.