“ Vì ta ? “ Trưởng Tôn Minh Đức hồ đồ .
“ Bởi vì ngươi đã cứu mạng ta “ Hạ Phong nhướng mày, khóe miệng hơi cong lên , Trưởng Tôn Minh Đức lập tức cả khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng , vội nhìn sang chỗ khác.
“ Ân cứu mạng không có gì hồi báo , ta chỉ có thể lấy thân đền đáp “
“ Ta , ta không nhớ rõ … lúc , lúc nào đã , đã cứu ngươi …” Kỳ quái ? Chẳng lẽ là độc vẫn chưa giải hết ? Vì sao chỉ cần hắn liếc mắt , thân thể sẽ không tự chủ nóng lên ?
“ Ta nhớ kỹ là được rồi “ Hạ Phong cười xấu xa , đi tới trước mặt Trưởng Tôn Minh Đức , lấy tay quay đầu y lại , khiến y nhìn thẳng vào mình.
“ Dù sao giữa hai ta cũng là nhân duyên thiên định …”
“ ! “
Sao hắn lại biết ? Đáng ghét , rốt cuộc thì có chỗ nào không bình thường ?
“ Yên tâm , tất cả đều rất bình thường . Chúng ta chỉ cần chờ ngày mai bình yên qua đi là được rồi “
Trưởng Tôn Minh Đức chật vật đẩy Hạ Phong ra , “ Ngươi đang nói chuyện ma quỷ gì vậy ? Chỗ nào bình thường ? Ngươi , ngươi có thể sinh con sao ? “
Y nhớ lại vừa rồi tại thư phòng , cha y đã nghiêm túc nói : “ Đức Nhi , Trưởng Tôn gia chúng ta chín đời đều đơn truyền (1) , tất cả sau này đều dựa vào ngươi . Ngươi nhất định phải nhanh lên một chút , thay Trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-la-vuong-phi-cua-ta/23794/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.