Ra khỏi khu rừng u ám , trước mắt là một khoảng không gian rộng lớn . Mặt trời chiếu rọi , bách điểu lượn bay , thật là một ngày nắng đẹp , rất thích hợp xuất du (1) .
Đáng tiếc , trong tiết trời đẹp như vậy , Trưởng Tôn Minh Đức lại bày ra bộ dạng ỉu xìu . Khuôn mặt tuấn dật bất phàm , bình thường luôn mang theo nụ cười như gió xuân xị xuống . Hiên tại y không hề có tâm tình thưởng thức hoa hoa cỏ cỏ dưới chân . Lúc này y đang cố hết sức vắt óc nhớ lại xem rốt cuộc thì lúc nào y làm việc đồi bại không bằng cầm thú với người ta .
Cái tên nam nhân xinh đẹp không hề có chút nào giống nam nhân tự xưng là Hạ Phong kia vẫn luôn lẽo đẽo bám theo đuôi y , ồn ào , khiến Trưởng Tôn Minh Đức vốn đang tâm tình buồn bực lại càng trở nên tệ hại . Nhưng được giáo dục tốt từ nhỏ nên y chỉ có thể tự hận không thể vứt bỏ hắn , huống chi y mới là người có lỗi .
Có người nói ( đương nhiên là dựa theo Hạ Phong miêu tả ) , trong lúc y trúng độc ý thức không rõ , dưới tác dụng của độc dược cuồng tính bộc phát , hoàn toàn mất lý trí , liền , liền đem kẻ qua đường tốt bụng cứu y là Hạ Phong làm ra …. chuyện khó có thể mở miệng , sau đó độc không biết vì sao tự nhiên tiêu tán . Tuy nhiên chuyện khiến Trưởng Tôn Minh Đức khó có thể tin chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-la-vuong-phi-cua-ta/23791/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.