Sống bên cạnh Vân, tôi vẫn luôn cẩn thận nghiêm túc, lúc xem pháo hoa, người đàn ông kia mắng tôi, tôi lo lắng nhìn Vân, cô ấy không biết có vì ngôn từ của hắn mà kích động hay không, vì tôi là “tên ngốc”………..trước đó đã đồng ý với Vân sẽ không đánh người nữa, cho nên chỉ có thể đập xe–
Khiến cho hắn đụng Vân, khiến cho hắn nói tôi ngốc!ঔɬųყềŋ﹏ųཞı﹏ɖɖƖզɖ.ƈơɱঌ
Khi du lịch lúc tốt nghiệp, thấy Vân nói cười cùng người đàn ông khác, tôi lại lần nữa mất kiểm soát.
Chút nữa đã bóp chết Vân, khi đó tôi rất sợ hãi, tôi không muốn biến thành như cha, không chịu nổi nỗi đau khổ mà phát điên. Vân lại không có trách tôi.
Vân vì tôi mà rơi nước mắt, tay tôi tự nhiên đưa ra lau hàng nước mắt của cô, nước mắt nóng hổi theo ngón tay thấm vào cơ thể tôi, trong tim tôi xoáy lên một dòng ấm áp.
Đột nhiên, một cảm xúc sâu nặng chợt tiến vào trong đầu, lập tức theo bản năng tôi cảm nhận được đấu tranh nội tâm của cha, vì cũng giống như tôi vậy, tình cảm có yêu có hận đan xen mâu thuẫn, hơn nữa lúc tức giận cực độ còn muốn bóp chết cô, nhưng mà lại không đành lòng làm tổn hại đến.
Vân nói “Không cần phải để ý những kẻ nói xấu kia, em vốn không như bọn họ nói, Lượng rất thông minh, rất hiền lương, tất cả mọi người đều trách lầm em rồi!” Cô nói, là mọi người sai, không phải tôi sai.
Sau đó Vân đi gặp ông nội, ông dường như không đồng ý cho tôi và Vân bên nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-la-co-chap-cuong/58665/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.