Vào một ngày cậu bốn tuổi, trong lúc đang ngủ trưa cậu nghe được bên ngoài phòng khách rất ầm ĩ. Thức dậy đi đến phòng khách cậu liền thấy ba đánh mẹ một cái tát sau đó dùng sức đẩy. Không biết như thế nào thân thể mẹ cậu ngã về phía bình hoa to lớn trong phòng khách. Tiếng ngã vỡ vang lên rất lớn, sau đó cậu liền thấy máu chảy từ người mẹ ra khắp sàn. Lúc ấy cậu sợ đến không biết nên làm cái gì, mọi người nói sau này mẹ cậu sẽ không trở lại nữa. Cậu rất sợ, kia có phải hay không rằng từ đây trở về sau mẹ sẽ không thể ôm cậu nữa. Qua mấy ngày sau, cậu lại không thấy ba ba của mình đâu, đến khi có người nói sau này ba ba cũng sẽ không trở lại nửa....
Sau này cậu thường hay nằm mơ, trong giấc mơ nơi nơi đều là máu. Mỗi lần sợ hãi cậu liền trở nên tức giận, phẫn nộ, muốn đập phá này nọ. Vì như thế mới có thể làm cho cậu bình tĩnh trở lại. Đến khi gặp Vân....
Cô thật trong sáng, cùng cô ở một chỗ cậu không còn mơ thấy máu nữa, rất an tâm.
Lần đầu tiên gặp mặt là khi cô đứng trên bục giảng, lúc cô nhìn cậu lại không hề có biểu tình sợ hãi. Cô là người đầu tiên gặp cậu mà không sợ. Cậu biêt, dù là cậu ruột cũng đang sợ cậu, tuy rằng ông cực lực che giấu nhưng đáy mắt kinh hoàng hoảng sợ vẫn không thoát khỏi ánh mắt của cậu. Lúc ấy, cô nhìn cậu, còn có phía sau cậu là hai người vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-la-co-chap-cuong/58643/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.