Đối với ánh mắt của Thư Lượng cô càng ngày càng cảm thấy bất an. Sau Trần Mặc nói cho cô biết, Thư Lượng vẫn là mỗi ngày kiên trì đi theo cô, thẳng đến đèn cửa sổ nhà cô tắt đi thì hắn mới lưu luyến rời đi. Lúc mới bắt đầu đều là rạng sáng mới trở về. Buổi sáng dậy thật sớm chạy đến trước cửa nhà cô ngồi, vụng trộm theo cô đi làm, thậm chí càng diễn càng liệt. Rất có ý muốn ở trước nhà cô xây dựng một chỗ ở tạm thời. Cảnh khuyển cũng không chuyên nghiệp như hắn.
Cô lần đầu tiên gặp người cố chấp như vậy. Lúc trước khi còn đi học cũng có mấy nam sinh lặng lẽ theo dõi cô nhưng cùng lắm nhiều nhất là vài ngày chứ không như Thư Lượng cố chấp đi theo cô đã gần nửa năm.(Hiện tại bọn họ đã lên Cao nhị). Được rồi. Hắn là bệnh tâm thần nên cô tha thứ cho hắn.
Cuối cùng cậu của Khoát Thư Lượng cũng đến tìm cô. Lại cố ý mời cô đến nhà làm gia sư cho Thư Lượng. Nhưng cô kiên quyết không đồng ý, cô là không có ý muốn buông tha cho công việc hiện tại của mình. Cùng bọn nhỏ bên nhau cũng đã được hai năm, nói như thế nào cũng là có tình cảm.
Vì vậy để giúp Thư Lượng cô đồng ý cho hắn dọn đến nhà của mình. Đương nhiên cô không phải là xem trọng số tiền mà cậu hắn đưa nha, không phải, thật sự không phải.
Từ nay về sau cô lại có thêm một cái đuôi. Đồng thời giúp cậu mở mang về ngôn ngữ cũng như kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-la-co-chap-cuong/58640/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.