- Chào mọi người - sáng sớm cô đã mang nụ cười trên môi tới công ty, làm mọi người còn tưởng cô sắp có đại hỷ
- Hi Tiểu Phong, nhìn hôm nay có sức sống hẳn nhỉ? Dạo này không ăn trưa giám đốc có thấy cô đơn không?
- Không phải đâu, bọn họ buổi tối còn hẹn nhau....
- KHÔNG PHẢI ĐÂU MÀ..... - Hà Phong tức giận đến mức không biết giải thích ra sao. Suốt ngày bị người khác soi mói cũng chẳng thoải mái gì
- Ơ.....giám đốc.... - đồng nghiệp vừa bắt chuyện với cô liền mặt cắt không còn giọt máu nào
Nghe tên gọi, Hà Phong lập tức quay mặt lại, bắt gặp ngay ánh mắt giận dữ như muốn nuốt chửng cả thế giới, tơ máu nổi lên làm cô sợ đến phát run. Miệng chưa kịp chào hỏi, cô đã lập tức bị anh lôi đi không thương tiếc, đến cả cái nạng cũng bị vất ở đó
- A, đau chân! - mặc cho cô có hét đau chân đến thế nào, người ngoài nhìn vào ra sao, anh vẫn không quan tâm mà cứ đẩy cô vào thang máy, nhấn đến tầng 38
Trong thang máy chỉ toàn phủ 1 lớp mạ vàng, gương bao xung quanh, cô xoa xoa cổ tay của mình, phát hiện đây là thang máy chỉ dành cho giám đốc. Nói vậy, cô là 1 trong số những người may mắn được đặt chân vào đây sao?
Trong cái không khí ngột ngạt này là gì? Lần đầu tiên....cô thấy giám đốc nổi giận với mình, hơn nữa cô còn không biết mình lại phạm phải tội gì. 3 ngày, chỉ mới 3 ngày không gặp mà nhìn anh....cũng chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-khong-the-ngung-yeu-em/76045/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.