Thiếu Tấn nhìn đi nhìn lại vẻ mặt sưng húp của cô. Hắn kéo ghế lại gần, lau nước mắt rỉ ra từ đôi mắt đỏ hoe đó. Đã lâu rồi hắn không thấy cô rơi lệ. Hôm nay chẳng lẽ có sự kiện đặc biệt gì hay sao? Làm thế nào lại khiến 1 người kiên cường như cô lại khóc
- Sao thế? - hắn hỏi cô bằng giọng ngọt ngào như thường
- Em......em......gặp 1 tên tồi...... - Hạ Phong cắn môi, nước mắt cũng ngừng rơi
- Tên đó làm gì em à?
- Hắn bắt em.....nhìn vào mắt hắn......5 giây..... - cô ấy đã chịu làm sao? Rốt cuộc thần thánh phương nào có thể nhìn được mắt cô những 5 giây thế? Thiếu Tấn tuy vẻ mặt đã không được tự nhiên nhưng cũng miễn cưỡng hỏi tiếp
- Vậy sau đó?
- Em đương nhiên là làm theo, nếu không sẽ bị sa thải. Nhưng mà.....lần đầu tiên.....lần đầu tiên em cảm thấy sợ hãi.....Thiếu Tấn! Em....em lại thấy......lại thấy hắn......em..... - Hạ Phong lại nấc lên đến nỗi nói không thành lời
Thiếu Tấn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, xoa xoa đầu cô. Để cô bình tĩnh thở 1 chút. Mùi thuốc sát trùng sộc vào mũi cô, nhưng Hạ Phong vẫn cảm thấy an toàn
- Không sao rồi. Chẳng phải đã có anh rồi sao? Em mà bình an đến đây còn kể lể khóc lóc với anh vậy là tốt rồi
- Anh đừng có đùa nữa - Hạ Phong đánh nhẹ vào ngực hắn. Thiếu Tấn cười sảng khoái
- Được rồi - Thiếu Tấn béo má cô - có muốn ăn mỳ bò không?
- Được - cô nhe răng cười, gật đầu cái rụp
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-khong-the-ngung-yeu-em/76041/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.