“Hoàng Thượng, thỉnh suy nghĩ vì Đại Hán giang sơn, ngài phải sinh hạ hoàng tử.”
Bùi Ngọc Thư khuyên nhủ Lưu Tuần, thân là Đại Hán thiên tử, phải nối dõi tông đường mới có thể tiếp tục truyền thừa Hán thất giang sơn.
Nếu mỗi ngày cứ ở bên cạnh mình, thì sao có thể sinh con nối dòng?
Gần đây, y cực kỳ phiền não, tưởng tượng đến lời của Lang NhaThiền Vu theo cũng không hẳn không có đạo lý, Hán thất giang sơn nếu không có hoàng tự kế thừa, chẳng phải ứng với lời gã nói Hán triều khí sổ đã tận.
Đại Hán thiên tử Lưu Tuần thông minh hơn người sao lại chưa nghĩa đến chuyện hoàng tự? Hắn chính là đã quên nói cho Bùi Ngọc Thư mình đã chuẩn bị hảo tất cả mọi chuyện, chính là Bùi Ngọc Thư lại vì việc này mà buồn rầu không thôi
“Ngọc Thư, ngươi cứ như vậy vội vả đẩy trẫm cho nữ nhân khác?” Lưu Tuần rất không vui chăm chú nhìn y.
Y gần nhất xảy ra chuyện gì, sao lại cứ thì thầm vào tai bảo hắn đi lâm hạnh phi từ khác?
“Ta......” Ta cũng không muốn a, chính là ngươi là vua của một nước, không có con nối dòng sao có thể được chứ?
Khuôn mặt tuấn mỹ phủ một tầng băng sương.”Ngươi không nói?”
“Ta......” Bùi Ngọc Thư vẫn ấp úng.
“Hảo, trẫm sẽ làm như ngươi muốn. Hừ!” Lưu Tuần phất tay, biểu tình âm trầm tức giận rời đi Tiêu Phòng điện.
Rốt cuộc đẩy được hắn đi, thiếu hắn hàng đêm sẽ không ai phiền nhiễu y nữa, hẳn y sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-hoang-he-liet-chi-cam-tuong/2162959/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.