“Có phải nhà nào mua người xem nhưng mua nhầm rồi không?” 
Tầm hai, ba giờ chiều, ngoài chợ chẳng còn mấy người đi mua hàng, mấy người đau đầu nhìn hai trăm cân khoai còn lại. 
“Hay là chúng ta mang ra đường bán đi?” Trương Khuê đề nghị. 
“Được đấy, giờ ở chợ chẳng có mấy mống.” Hướng Chấn rất tán thành với lời đề nghị của Trương Khuê, các vị khách mời còn lại cũng nóng lòng muốn thử. 
Lê Chiêu gặm chiếc bánh màn thầu cuối cùng: “Nhưng mà mang ra đường bán sẽ bị công an túm đấy. Ngày mai trang đầu của bản tin giải trí lại là chúng ta chiếm đất kinh doanh, bị quản lý thị trấn phạt tiền. Các nghệ sĩ khác lên trang nhất vì quá đẹp trai xinh gái, hoặc là diễn xuất tốt, chỉ có mấy chúng ta lên vì bị quản lý thị trấn bắt, còn gì là thể diện nữa.” 
“Cái này thì mất mặt thật.” Các khách mời hoàn toàn không tưởng tượng nổi tình cảnh đó. 
“Thế chúng ta nên làm gì với số khoai lang còn lại đây?” 
Vừa dứt lời thì có người tới đây hỏi: “Mấy cậu bán khoai lang à?” 
“Vâng vâng vâng, bán khoai lang ạ.” Trương Khuê tỉnh cả người: “Mấy chú muốn mua bao nhiêu ạ?” 
“Mấy củ khoai này đầu nhỏ quá.” Người tới chọn lựa một hồi: “Bán rẻ đi, rẻ thì tôi mua hết.” 
Trương Khuê đang định gật đầu thì bị Lê Chiêu kéo ra phía sau: “Chú ơi, chú muốn mua khoai lang ạ?” 
“Ừ.” Người tới chừng ba mươi, bốn mươi tuổi, cái bụng hơi phệ, eo đeo một chiếc túi, có vẻ là người làm ăn. 
“Cũng không dối gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-hoan/587022/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.