“Trước gương mặt đẹp trai lai láng như vậy, ai lại không muốn làm nữ tổng tài bá đạo chứ?”
Có lẽ bởi vẻ mặt mấy anh chàng mặc đồ Âu kia quá lạnh lùng, nên bầu không khí như ngưng đọng lại, chỉ có người đàn ông trung niên nằm trên sàn phát ra tiếng rên rỉ rõ ràng.
Từng giây từng giây trôi qua, ngay khi Lê Chiêu cho rằng mấy người đàn ông cường tráng kia đã bắt đầu nghi ngờ mình, bọn họ lại cúi người đỡ lấy người đàn ông trung niên nằm dưới sàn nhà lên, nói lời cảm ơn với cậu.
Bọn họ nhấc người đàn ông kia lên còn chưa đi được bao xa, Lê Chiêu thấy có người bị trượt chân, người đàn ông được họ nhấc lên đụng đầu vào tường, kêu “bộp” một tiếng.
Lần này người đàn ông trung niên không còn phát ra bất cứ âm thanh nào nữa, bởi ông ta đã hôn mê bất tỉnh.
Vệ sĩ của mấy tay nhà giàu đều hùng hổ như vậy à? Lê Chiêu không khỏi kinh ngạc, cậu lui về phía sau hai bước, đụng vào người anh chàng phục vụ.
“Dọa tôi chết khiếp à.” Lê Chiêu day day thái dương, hồi tối uống nhiều, đầu óc hơi choáng váng. Cậu vỗ vai người phục vụ: “Nhanh lên, chúng ta mau đi thôi.”
Chàng trai nhìn bả vai bị đập, im lặng trong thoáng chốc, lặng lẽ theo sau Lê Chiêu.
“May mà bọn họ không phát hiện ra có điều gì bất thường, tôi sợ tôi không đánh lại ba người bọn họ.” Lê Chiêu thở phào nhẹ nhõm, khẽ nói: “Nếu có người hỏi anh chuyện này, anh cứ nói là mình không biết, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-hoan/586969/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.