Hàn Diễm thời điểm dùng bữa rất không ngay ngắn, nàng tìm mọi cách chọc phá nhưng mà Trịnh Thắng một lời cũng không trách hay đơn giản chỉ là cái chau mày nhẹ mà chỉ ân cần hỏi nhỏ liên tục cứ như một lão phụ thân có được đứa nhỏ lúc tuổi đã xế chiều. Đối với bốn người kia, đều như không để vào mắt, xem như bản thân chưa từng là một phần của góc nhỏ kia. Một đoàn người cứ chốc chốc dừng chân rồi lại rời đi đến nơi khác, dẫn đầu đoàn người này miễn cưỡng không ai khác chính là Ly Hiên cùng hoàng thượng theo ngay phía sau, kế đến liền là đám người vương gia thái tử.
"Thái tử, gần đây ta có mang về giống hoa mới, sức sống cũng rất tốt, nếu muốn ta sẽ gọi người mang qua cho quý phi"_Trịnh Lương sóng vai bên cạnh Trịnh Hành bước đi, phía sau là Trịnh Duệ cùng Trịnh Hạo người nói người nghe vô cùng ăn ý, mà Trịnh Lương cũng không quan tâm nhiều, nghiêng người nhìn ra phía sau hỏi, quạt cũng khẽ nhịp trong tay_"Duệ, lần này định sẽ ở lại bao lâu?"
Trịnh Duệ bị kéo khỏi câu chuyện, nhìn đến tấm lưng của Trịnh Lương phía trước, thành thành thật thật cười cười_"Đệ sẽ chờ hoàng tỉ, nếu không lại sợ nữa đường còn bị tỉ ấy cầm kiếm đuổi theo truy tội vô lễ"
Lời vừa nói ra mọi người xung quanh đều bật cười, vị vương gia này đến đi đều không báo trước, ở hay đi đều là tùy ý, mà hoàng thượng đối với ngài dường như cũng không quản nhiều, tùy tùy ý ý, nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-diem-ly-hien/1960435/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.