Đứa nhỏ vẫn thấy vẻ mặt tươi cười thân thiện của Hàn Diễm liền ngay sau đó liền mếu máo oa oa lên khóc trông rất thảm. Hàn Diễm nàng lúc đầu ngạc nhiên không nghĩ đứa nhỏ sẽ khóc khi bị thách thức, liền tròn xoe mắt nói_"Tiểu Hoa cô nương, cô có phải hay không rất thích khóc?"
"Oa oa, tiểu thư bắt nạt ta!!!"
"Ta nào có, ngoan, hài tử ngoan phải biết nghe lời, mau dừng khóc"
"Oa oa, tiểu Hoa phải dắt người về cho Mạch thiếu, hài nữ ngoan phải biết nghe lời!!!"
Hàn Diễm đưa tay lên đánh trán của mình nghe một cái 'chát' rõ to, đến nổi tiểu Thi cũng phải chạy đến, kéo tay nàng xuống xem xét rồi thổi phù phù mặc cho bị chủ tử lườm nguýt mình
"Ây da tiểu cô nương, chắc cô là lầm người. Người đi qua cửa cũng không phải ta, người trò chuyện với cô đầu tiên cũng không phải ta, cớ sao nhất nhất là ta. Xem, không chừng tiểu cô nương là có nhầm lẫn"_Hàn Diễm kéo tiểu Thi đang ngơ ngác ra đứng trước mặt mình, vòng tay ra, chỉ ngón trỏ vào dưới cằm tiểu nha đầu_"Cô nương có thể tùy ý dẫn, dắt, bắt, nhốt, giam, hành hạ người này bao nhiêu tùy thích"
"A, tiểu thư"
Đứa nhỏ định quay đầu tỏ vẻ kháng cự thì Hàn Diễm phía sau liền giơ tay trụ ngay phía sau đầu của đứa nhỏ, ấn nhẹ_"Đứng yên!!"
Trong lúc hai người chủ tử của họ động thủ với nhau trong yên lặng thì bên này đứa nhỏ vẻ mặt có chút chần chừ, quay lại nhìn gia đinh theo sau mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-diem-ly-hien/1960382/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.