“Không phải chứ, nhẽ nào loại đĩa này đều là diễn cái kia?”
Trương Hiểu Ba đầy nghi ngờ nhìn Âu Dương Tấn muốn tìm chứng cớ, trong lòng phi thường không cam cùng uất ức. Cậu mang niềm nhiệt tình khấp khởi cực lớn xem, cư nhiên lại là loại phim ẻo lả như vậy…..
Âu Dương Tấn bị câu hỏi của cậu làm đờ người, liếc cậu một cái, lặp lại: “Loại đĩa này?”
“Đúng vậy, chính là loại đĩa này, thứ mà trước kia cậu vẫn không cho tôi xem ấy, chẳng lẽ bên trong đều là thứ nhạt nhẽo này sao? Phí công tôi mong chờ bốn năm!” Trong lòng Trương Hiểu Ba tràn đầy oán khí, gào lên với Âu Dương Tấn.
Âu Dương Tấn nhướn mi, nhàn nhạt hỏi: “Cái gì? Hóa ra cậu vẫn muốn xem sao?”
“Vô nghĩa! Tôi là một thằng đàn ông bình thường! Ngay cả một chút sở thích hứng thú như vậy cũng bị cậu cướp đoạt! Mỗi ngày chỉ có thể làm bạn với bùa chú tượng Phật của tôi… Tôi cũng không phải anh trai tôi, không có nghĩ muốn làm hòa thượng!” Trương Hiểu Ba bị y nói vậy, càng giận không có chỗ phát, lửa nóng hừng hực bốc lên.
Lực chú ý của Âu Dương Tấn đột nhiên tập trung lại: “Chờ đã, cậu nói cái gì? Cậu nói vì không cho cậu xem phim này, cho nên cậu cả ngày mê mẩn mấy thứ đồ mê tín của cậu sao?”
Trương Hiểu Ba trợn mắt, mũi hừ một tiếng: “Chả có gì là vì này nên nọ cả, dù sao cũng đều là lỗi của cậu. Có điều hiện tại xem rồi… ách, cũng không có gì oán giận, cái thứ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-den-tu-ngoai-hanh-tinh/1330734/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.