Dây thừng hạ xuống kéo theo không ít zombie cũng muốn leo lên theo hai người, nếu không phải đa số chúng đều nằm trong góc chết thì Tiêu Tê một mình một súng cũng có thể giải quyết hết hai chục con.
Tây Tư Diên cắt đứt dây thừng chỉ để lại vuốt câu, đau lòng móc lại vào bên hông, ánh sáng trong phòng mờ ảo chỉ để một cây đuốc đang cháy yếu ớt, thiêu đốt đến tận cùng sinh mệnh. Sắc mặt cô gái vô cùng kém, cô ôm lấy bả vai bị thương, khi tầm mắt Tiêu Tê vừa nhìn đến khuôn mặt mình cô ta vội nói ngay: "Tôi là người miễn dịch, tôi sẽ không bị thi hóa! Tin tôi đi!"
"..." thực ra Tiêu Tê chưa từng nghĩ đến vấn đề vết thương trên vai cô gái là do tang thi cắn, nghe cô ta đã yếu như vậy mà còn phải cuống quýt giải thích, hắn vội vã dùng tay ra hiệu động viên: "Được, được, tôi tin cô, mời cô ngồi xuống có được không?"
Cô gái miệng há lớn thở dốc, thấy Tiêu Tê lấy ghế đỡ mình ngồi xuống, trong nháy mắt cũng không kìm nén được nữa mà bưng lấy mặt, nước mắt chậm rãi chảy ra từ những kẽ ngón tay, "Bọn họ cũng không tin tôi, đuổi tôi ra, hu hu hu..."
Tây Tư Diên giao cô gái cho Tiêu Tê, sau đó dò hỏi Trương Vĩ tình huống cụ thể.
"Trong sáu người bị thương nặng hôn mê có hai người bị tang thi cào trầy da trong lúc hỗn loạn, bởi vì vết thương ở nơi khuất nên không dễ phát hiện, người thân bạn bè của bọn họ cũng khăng khăng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-dang-vo-so-hai/352776/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.