Không có máy bay, không có ô tô, không có xe điện, để không kinh động đến thôn dân Tiêu Tê và Tây Tư Diên chỉ có thể tự tiến lên phía trước, trên đường gặp được vài chiếc xe gắn máy hoặc nằm ven đường hoặc trên nóc nhà, nhưng thời đại này nếu những phương tiện giao thông kia còn có thể cử động cũng đồng nghĩa với việc nơi này có người sống. 
Không biết là may mắn hay bất hạnh, không còn một chiếc xe hai bánh hay ba bánh nào có thể khởi động. Tiêu Tê mang theo ý nghĩ kì lạ muốn thử tấn công một chiếc máy kéo, Tây Tư Diên mặc kệ hắn, gần tới buổi trưa họ mới thuận theo bản đồ đến được nơi đích, số tang thi lang thang bên đường khá nhiều cơ bản cứ mười bước một con, trăm bước một đám, nghĩ thế nào cũng thấy là di chứng từ sự kiện lần trước, Tiêu Tê không thể làm gì khác hơn là cùng Tây Tư Diên bôi máu tang thi lên trên quần áo để át bớt mùi người sống, lại bắt chước khập khà khập khiễng tiến về phía trước. 
Tây Tư Diên vừa ý một căn nhà nhỏ bốn tầng có sân phơi quần áo, sân thượng khá bằng phẳng có đặt vài chậu hoa đã chết héo, thoạt nhìn có thể leo lên. Tiêu Tê đồng ý rằng đây là nơi có tầm quan sát tốt nhất, tầm nhìn trống trải, chỉ tiếc cửa nhà đã bị khóa, hắn chui từ cửa sổ phòng bếp vào trong nhà, vừa vặn trố mắt mặt đối mặt với một nữ tang thi. 
"Ừm... Bên trong có bốn con tang thi, một trong bếp, còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-dang-vo-so-hai/352767/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.