Mộc Tuyết Linh tự tạo ra mắt mèo bằng cách chọc thủng màng giấy của khung cửa, nàng nhòm ra ngoài đề phòng Hàn Tả Thần vẫn còn đứng đó chưa rời đi. Cũng như, để chắc chắn rằng hắn sẽ không bất ngờ dọa đến trái tim nhỏ bé đang đập của nàng. 
"Sư tỷ?" 
Nghe tiếng "Sư tỷ" của thiếu niên vang lên, nàng lập tức hốt hoảng lùi ra sau nhìn chằm chằm vào lỗ thủng trên màng cửa, trên đó xuất hiện một con mắt trong veo không nhiễm bụi trần nhìn thẳng vào Mộc Tuyết Linh. 
- Cái gì mà không nhiễm bùi trần hử? Cái gì mà ngây thơ? Rõ ràng là ác quỷ! 
Nhớ đến một đoạn cốt truyện gốc miêu tả hắn lúc còn là thiếu niên khi mới được nhận làm đệ tử chân truyền. 
《Hắn lúc ấy còn nhỏ, non nớt khi nghĩ rằng làm đệ tử chân truyền sẽ không còn bị khi dễ. Đôi mắt trong veo ngây thơ của thiếu niên không nhiễm bụi trần, hắn cong khóe môi cười tươi khi mới gặp Mộc Tuyết Linh, chào nàng một tiếng "Sư tỷ" nhưng nào ngờ chỉ đáp lại hắn là tiếng hừ lạnh lùng khinh bỉ từ phía nàng.》 
Nàng cảm thấy bản thân sắp tan biến rồi, Mộc Tuyết Linh không thể ngờ hắn vẫn còn ở đây, đứng ngoài cửa nhìn vào mắt mèo và nhìn thấy động tác đề phòng của nàng. 
Mộc Tuyết Linh cười "haha", nàng cười như thể muốn khóc đến nơi mà tiến ra cửa: "Sư, sư đệ, ngươi đợi ta mở cửa cho đệ ngay." 
Hàn Tả Thần đáp: "Không cần quá khẩn trương đâu, cứ từ từ thôi sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-da-khong-con-nhu-truoc/3317585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.