4
“Bạn học Văn! Bạn học Văn!”
Ngay sau khi lớp học kết thúc, Lương Thời từ ngoài ló đầu vào cửa lớp, giọng nói to và tràn đầy năng lượng.
Các bạn học cùng lớp xung quanh đều nhìn tôi, và tôi ước mình có thể đào lỗ chui xuống đất.
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc miễn cưỡng bước ra ngoài.
“Cậu làm gì vậy?”
Tôi trừng mắt nhìn hắn.
“Chuyện xảy ra lần trước là lỗi của tôi. Cái đó..”
Hắn ta lấy ra một tờ giấy nhiều màu sắc từ đâu đó.
"Gần trường có một nhà hàng kiểu Âu mới mở, nó rất ngon, chúng ta đi ăn đi. Tôi sẽ coi như...một lời xin lỗi dành cho cậu.”
“Không cần.”
Tôi lạnh lùng đẩy tờ giấy đầy màu sắc chói mắt sang một bên.
“Buổi chiều tôi còn có tiết học, nên không có thời gian đi ăn mấy thứ màu mè đó.”
“Tôi cũng vậy…”
Lương Thời vẻ mặt cay đắng nói thêm:
“Rốt cuộc tôi cũng đã đặt chỗ mất rồi.”
Tôi phớt lờ hắn ta và đến thẳng căng tin để ăn một mình.
Cuối cùng tôi cũng chen được vào cửa, nhưng bữa ăn tôi gọi đã bị đổ và súp bắn tung tóe khắp người tôi.
Bạn học tiết thể dục đụng phải tôi cũng rất xấu hổ:
“Chờ tôi một chút, tôi sẽ gọi lại món khác cho cậu.”
Tôi nhìn người xếp hàng dài rồi đi mua hai cái bánh bao.
Tôi tranh thủ thời gian để ăn những chiếc bánh vừa mua.
“Bạn học Văn?!”
Toàn thân tôi bất chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-da-co-giai-thuong-xuat-sac-khi-toi-qua-doi/2855853/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.