Dì ơi, cứu con....Mau cứu con! 
Lật Thế sốt cao không ngừng nằm trên giường nói mê sảng, nắm lấy tay yeutruyen.net áo hắn cầu cứu, Bạch Giang Xuyên cười nhạo, lạnh nhạt kéo tay cô ra. 
"Dì em đã sớm bán em cho tôi, còn nghĩ đến bà ta làm gì? Hẳn em không biết mình giá trị bao nhiêu đâu? 
"Khốn kiếp, anh nói bậy! Dì tôi sẽ không như vậy đâu, huhu!" 
Rõ ràng cô đã sốt đến mơ màng mà vẫn có thể cãi lại hắn. 
Bạch Giang Xuyên túm tóc, cưỡng ép cô tỉnh lại, bóp lấy một bên mặt bị sưng của cô. 
"Tôi nói bậy? Tiểu Lật Thế cũng thật thanh thuần nha, bị bán đi mà vẫn giúp đỡ bà ta, nếu không co anh cứu, em con mẹ nó đã bị ném đến nơi hoang dã cho chó hoang ăn thịt rồi. 
Lật Thế bị hắn dọa, "oa" một tiếng khóc lớn, vùng vẫy hai chân mắng hắn là tên khốn nạn. 
"Mắng tôi khốn nạn, muốn bị ăn tát?" Nam nhân phẫn nộ. 
Một lời trực tiếp đem cô bình tĩnh lại, mặt đỏ bừng thở hỗn hễn, sốt cao không giảm, trong ánh mắt phủ đầy sương, lệ rơi tràn mi. 
Nhìn thấy biểu cảm của cô quá mức đáng thương, Bạch Giang Xuyên buông lỏng tóc cô ra, lại nói: 
"Dì em đã bán em cho tôi, đối với bà ta, em chỉ là gánh nặng có biết không hả? Nếu không phải tôi mua em, em đã sớm bị bà ta đưa đi làm nô lệ." 
Cô nước mắt lưng tròng, "Tôi không tin." 
"Tin hay không tùy em." 
Bạch Giang Xuyên nộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-con-dang-so-hon-cun/3217266/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.