Cẳng chân được quấn một lớp băng gạc dày, thịt bị xé rách không có cách nào may lại. Lật Thế cả buổi tối đau đớn chẳng thể chợp mắt, khóc suốt một ngày một đêm, cổ họng đau đến chẳng thể phát ra tiếng.
Bạch Giang Xuyên so với khúc gỗ lạnh lẽo chả khác là bao, hắn từ đầu đến cuối không an ủi cô một câu, thậm chí không cho phép cô lên giường. Bắt ép Lật Thế quỳ trên sàn nhà lạnh lẽo, nghe hắn nói từ nay về sau cô phải quỳ ở nơi này thường xuyên.
Cô không hiểu mình rốt cuộc đã làm sai chuyện gì.
"Tiểu Lật Thế, nếu em cứ muốn khóc, vậy cứ tiếp tục. Tôi chỉ cho em bảy tiếng nghĩ ngơi, sáng mai phải học cách trở thành Bin Laden thứ hai cho tôi.
Hắn ngồi trên giường cong eo, nhẹ nhàng vỗ đầu cô, ý cười lạnh nhạt.
Bin Laden thứ hai...chính là chó của hắn.
Lật Thế khuất nhục cúi đầu không ngừng khụt khịt mũi, lôi kéo hắn nghẹn ngào nói:
"Tôi...tôi biết mình không nên chạy trốn, có thể không đối xử với tôi như vậy có được không?"
Hắn cũng không đáp lại, chỉ leo lên giường nhắm mắt lại đi ngủ, cả cơ thể thoải mái ngã vào chiếc giường lớn mềm mại.
Bị hắn lơ đi, đầu gối Lật Thế quỳ đến không còn cảm giác, cuối cùng chống đỡ không nổi, cả người cuộn tròn trên nền nhà lạnh lẽo thiếp đi.
Bạch Giang Xuyên thực sự tàn nhẫn, ngay cả chăn cũng không cho cô.
Đột nhiên một ly nước lạnh từ trên đỉnh đầu xối xuống,cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-con-dang-so-hon-cun/3217264/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.