Edit: Bearny
Phó Cảnh Thành tựa hồ đã hạ quyết tâm.
Hắn là giảng viên đặc cách, nên thời gian hắn có mặt trong trường học cũng không nhiều, ngày thường tiểu luận của khóa sau, đều do trợ giảng giúp hắn sửa sang phân loại lại.
Hắn cũng không biết Khương Nguyên vừa vào đã đụng phải họng súng.
Xe của hắn ngừng ở bãi đỗ xe ngầm của giảng viên, hắn kiên nhẫn chờ đến hai tiết buổi chiều kết thúc, ngồi ở trong xe gửi tin nhắn cho Khương Nguyên.
Hắn gửi tin nhắn xong rồi nhìn cái di động khá cũ không giống phong cách hắn thường sử dụng.
Phó Cảnh Thành vô thức gõ tay lái, hắn biết gia đình cô, bình thường đến không thể bình thường hơn, nên con gái có mất tích, sợ cũng không có năng lực làm gì.
Huống chi còn có tên Phó Úc, không cần Phó Úc mở miệng, phía dưới hắn ta luôn có mấy "Trung thần" cũng luôn có biện pháp đem thứ đồ vật bất lợi đối với mình mà hủy diệt.
Phó Cảnh Thành từ khi trở về không ngừng một lần lại một lần nghĩ như vậy.
Lần này trở lại hắn sẽ không phạm phải sai lầm để cô trốn thoát khỏi tay hắn, đặc biệt hắn có thể cảm thấy được cô gái nhỏ này tâm bắt đầu sinh ra kháng cự với hắn.
Phó Cảnh Thành nhìn chi cái di động cũ nát đột nhiên chấn động.
Nam nhân cúi đầu xem, hắn bắt đầu khởi động xe.
Rời khỏi trường học, đi đến ven đường, Khương Nguyên quả nhiên đã đứng ở lộ bên cạnh chờ hắn, nhưng hình như cô gái nhỏ vẫn còn buồn bực,, chân đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-co-chap/210963/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.