Editor: Cogau
Hàn Băng kéo tay Ngưng Tuyết, đưa nàng trở lại Dạ Tịch Lâu hắn ở.
Vừa đến Dạ Tịch Lâu, trong lòng Ngưng Tuyết bắt đầu lo lắng, không phải Hàn Băng muốn cho nàng uống thuốc sao? Tại sao lại đưa nàng tới Dạ TịchLâu? Chẳng lẽ Hàn Băng còn muốn cùng nàng...
”Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?” Hàn Băng nhìn kỹ Ngưng Tuyết, phát hiện tâm thần nàng bất an.
”Không có, không có, ta đâu có suy nghĩ chuyện gì đâu.”
Những lời này rõ ràng là giấu đầu hở đuôi, cả khuôn mặt Ngưng Tuyết đều đỏ,bởi vì nàng phát hiện mình hiểu lầm Hàn Băng, ở trên bàn trong sảnh,thật sự có một chén thuốc chờ nàng.
Ngưng Tuyết ngu ngốc! Hàn Băng thật sự chỉ muốn mình uống thuốc thôi, lòng dạ đâu có ác độc như vậy. Nàng thầm mắng mình.
”Không nghĩ gì sao đột nhiên mặt lại đỏ lên vậy?” Nhìn hai gò má Ngưng Tuyếtđỏ lên bất thường, Hàn Băng đột nhiên hiểu ý Ngưng Tuyết nghĩ đến, hắntà tứ nói nhỏ ở bên tai nàng: “Có phải vẫn còn nhớ sự việc đó không?”
”Ngươi đừng nói bậy, ta không có nghĩ thế!” Ngưng Tuyết mắng, nàng không muốn cho Hàn Băng biết nàng thật sự nghĩ như vậy.
”Nếu không nghĩ như vậy, thì nhanh uống xong chén thuốc trên bàn đi.”
”Thật sự phải uống sao?” Ngưng Tuyết cau mày, xa như thế mà nàng đã thấy mùithuốc rất khó ngửi, lại còn muốn nàng uống hết chén thuốc khó ngửi nàynhất định nàng sẽ nôn hết ra đấy.
”Ngươi cho rằng ta đang đùa với ngươi à?” Hai tay Hàn Băng khoanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-bang-ngung-tuyet/2312807/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.