Khi Paharo thức giấc, bầu trời đã chuyển sang màu hoàng hôn thẫm đỏ, gió đã hơi se lạnh. Nhưng Hamyna vẫn ngồi đấy, hương thơm của cô vẫn nhẹ nhàng. Và Paharo thấy trái tim mình vẫn thật ấm áp.
Paharo ngồi dậy khỏi nền cỏ:
"Trời sắp tối rồi ư?"
Hamyna quay nhìn Paharo, rồi ngước nhìn bầu trời với vẻ thoáng ngạc nhiên:
"Em mải nói chuyện với cuốn sổ này nên không để ý. Nhưng thời gian ở đây trôi nhanh đến thế ư? Sao đã gần hết ngày rồi..."
Paharo thở dài, rồi vuốt lại tóc cho gọn gàng, mái tóc anh lâu không cắt đã dài quá rồi. Hamyna đưa tay khẽ gỡ những lá cỏ vương trên lưng áo Paharo.
Bỗng, tiếng gọi của đại pháp sư Ellehermia vang lên từ xa xa:
"Tên đệ tử vô dụng! Cả ngày chỉ biết nằm dài! Còn không mau tới đây giúp ta chuẩn bị bữa tối!"
Một lúc sau, thức ăn nóng hổi đã được dọn ra trên chiếc bàn huyền thạch lam vân. Paharo và Hamyna cùng đại pháp sư vừa dùng bữa vừa ngắm những vũ điệu vui nhộn của đàn hồng hạc nơi đài phun nước.
Bầu trời đã rắc đầy sao, nhưng dường như Ellehermia hơi quá tay trong việc rắc sao nên trông hơi sáng quá mức.
Trên bàn chỉ toàn những món ăn chay, Paharo lo lắng không biết chúng có hợp khẩu vị với Hamyna hay không. Cũng may Hamyna đang ăn uống khá ngon lành. Cuốn sổ nhạc lơ lửng ngay trên đầu cô.
Phía cuối khu vườn cổ thụ là tòa lâu đài nhỏ của đại pháp sư Ellehermia. Đêm hôm ấy, Paharo và Hamyna ngủ lại đó để sáng mai sẽ lên đường sớm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hamyna-trai-tim-huyet-nhiem-ly/144400/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.