Hamyna nhặt lấy mảnh vàng Falachy để lại, rồi chầm chậm đứng dậy. Nước mắt cô vẫn rơi, và trong lòng cô là muôn vàn những lo lắng.
Cô gái cưỡi rồng ấy là ai? Tại sao Falachy lại tự nguyện để cô ta bắt đi như vậy? Tại sao anh không chống trả? Giờ cô ta đã mang anh tới phương trời nào? Cô ta muốn gì ở anh? Số phận anh sẽ ra sao? Hamyna biết làm gì để giải cứu anh?...
...
...
...
Hamyna đứng trên bậc thềm trước cửa nhà Paharo, cô biết không nên làm phiền anh về chuyện của Falachy, nhưng cô thực sự không còn biết nhờ cậy ai khác.
Nhìn vào chiếc chuông treo trên cửa, Hamyna khẽ nói:
“Rung lên.”
Những hồi chuông ngân vang.
Rồi cánh cửa mở ra, Paharo hiện ra với mái tóc bạch kim rối tả tơi, khuôn mặt anh đầy mồ hôi nhưng rất rạng rỡ, anh khoác chiếc tạp dề màu xanh lá nhạt loang lổ những vết cà chua và lấm tấm những chấm hành băm, giọng anh vui vẻ:
“Hamyna, em tới thật đúng lúc. Anh vừa làm xong bữa tối. Em cùng ăn nhé?”
“Vâng...” - Hamyna cố gắng mỉm cười.
Nhưng Paharo bỗng nhìn Hamyna với đôi mắt mở to đầy phẫn nộ:
“Em khóc đấy à, Hamyna? Lại là vì Falachy phải không?”
“Không...” - Hamyna vội nói - “Vào nhà rồi em sẽ kể...”
Paharo thở mạnh một hơi rồi quay đi. Hamyna vội bước theo sau anh. Cánh cửa đóng rầm sau lưng cô.
Paharo dẫn Hamyna vào một căn bếp rất luộm thuộm, xoong chảo muỗng đĩa vương vãi lộn xộn, những mảnh sành sứ vỡ la liệt trên sàn. Paharo vừa vuốt lại tóc vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hamyna-trai-tim-huyet-nhiem-ly/144394/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.