Chương trước
Chương sau
"A a a không chịu nổi luôn! Sao bọn họ đáng yêu thế!"

"Dịch Thần ngàn dặm đi tìm vợ đây hả? CP Đại thần x Tiểu bạch này tui đu được a a a!!"

"6666, Dịch Thần vừa giết 8 mạng hay thật! Kỹ thuật quả nhiên là đứng đầu!"

"Dịch Thần quá nuông chiều rùi, bé newbie quá đáng yêu rùi! Bé con nói cái gì chớ, 'tui ngoan lắm'! Quá phạm quy rùi!"

"Dịch Thần sao tự nhiên nuông chiều người ta quá vậy? Tính cách Dịch Thần là loại một dao đâm chết đồng đội heo cơ mà?"

......

Phần bình luận có như thế nào cũng không ảnh hưởng đến hai người trong trò chơi, sau khi Bạch Tiểu Thư nhặt trang bị xong thì vòng bo đã đến lần thu nhỏ tiếp theo.

Nhung Nghị bảo Bạch Tiểu Thư nhanh chóng lên xe máy rồi bắt đầu chạy bo.

Bạch Tiểu Thư ngồi ở yên sau xe máy, tay nắm lấy góc áo Nhung Nghị, phát hiện trang bị của mình trông không giống với Nhung Nghị lắm, tò mò hỏi: "Sao mũ với giáp của tui hông giống của anh thế?"

"Bởi vì cậu là đồ cấp 2, tôi cấp 3."

Tâm tình Nhung Nghị không tồi, hắn kiên nhẫn giải thích. Hắn có thể thuận lợi một thân càn quét chủ thành ban đầu còn phải cảm ơn Bạch Tiểu Thư có độc, hại hắn nhảy dù không đến địa điểm trong dự định, nên giờ phút này toàn thân hắn mới có thể đạt đến trình độ giàu chảy mỡ.

Bạch Tiểu Thư cái hiểu cái không, cũng không muốn so đo, quay đầu xem phong cảnh đảo nhỏ.

Tiểu đảo hoang vu, kiến trúc đều bị tàn phá, sinh ra một loại cảm giác chiến tranh thương tang đồ sộ. Hình ảnh tả thực như thế cùng với poster tuyên truyền mà Bạch Tiểu Thư nhìn thấy ở trung tâm thương mại giống nhau như đúc, Bạch Tiểu Thư liên tưởng đến địa điểm nào đó sẽ phát sinh chiến đấu kịch liệt và cuộc đua nảy lửa, trong lòng cậu đột nhiên cũng có chút nhiệt huyết sôi trào.

Hiếu chiến là thiên tính bản năng của đa số sinh vật giống đực, Bạch Tiểu Thư đương nhiên không phải là ngoại lệ.

Xe máy chạy rất nhanh, Bạch Tiểu Thư bị gió lớn thổi đến phát đau, tránh ở sau lưng Nhung Nghị hỏi: "Chúng ta đang đi đâu vậy ạ?"

"Đi vào trong bo."

Nhung Nghị thực mau lại nhớ ra thân phận người mới của Bạch Tiểu Thư, cảm thấy có lẽ cậu sẽ không hiểu lời mình lắm, liền bổ sung giải thích: "Chúng ta bây giờ đang chạy bo, cậu mở bản đồ ra xem, có phải bây giờ đang có một cái vòng màu hồng dần thu nhỏ không?"

Bạch Tiểu Thư mở bản đồ ra, nhìn vòng tròn đang thu nhỏ lại gật gật đầu.

(*) ý là game này vòng hồng = vòng xanh pubg á mng

Nhung Nghị tiếp tục nói: "Cái vòng hồng kia là tín hiệu khu vực an toàn, ngoài vòng còn lại là khu độc. Nếu ở ngoài khu độc thì chúng ta sẽ rớt máu không ngừng, cho nên vào lúc cái vòng hồng đang thu nhỏ thì phải chạy vào bên trong nó, vòng hồng chạm đến vạch màu trắng sẽ dừng lại."

Bạch Tiểu Thư như suy nghĩ gì đó mà nhìn bản đồ, hỏi: "Vậy vòng hồng chạm vào vạch trắng rồi thì vạch trắng phải làm cái gì ạ?"

Nhung Nghị cười nói, "Vòng hồng chạm vào vạch trắng rồi thì nó sẽ tự thu nhỏ lại nữa, lúc sau vòng hồng sẽ lại tiếp tục bo đến gần vạch trắng mới, rồi cứ lặp lại như thế. Cho nên chúng ta nếu muốn sống đến cuối thì phải liên tục chạy bo, đương nhiên kẻ địch cũng sẽ chạy vào bo, bo càng nhỏ càng dễ chạm mặt, đến lúc đó đương nhiên sẽ chiến đấu tìm ra người thắng cuối cùng."

"Nói tóm lại, đây là một trò chơi trốn giết, chỉ có một người thắng duy nhất mà thôi."

Bạch Tiểu Thư bừng tỉnh đại ngộ, giờ phút này mới hiểu được quy tắc cơ bản của trò chơi.

Tiến vào bo rồi Nhung Nghị liền dừng xe máy, dắt Bạch Tiểu Thư chiếm một căn nhà hai tầng dễ thủ khó công trên núi cao.

Ở lầu hai, Nhung Nghị thông qua cửa sổ chĩa cây súng ngắm tỉa ra, chuẩn bị âm thầm phục kịch đám người chạy bo phía sau bọn họ.

Bạch Tiểu Thư học theo Nhung Nghị, cậu ngồi xổm xuống bên người hắn, ló đầu ra cửa sổ quan sát.

Nhung Nghị kéo con chuột, điều chỉnh góc nhìn, chạm mắt với đôi mắt sáng lấp lánh của Tiểu Thư mới nhịn không được đỡ trán, "... Cậu mang súng ra đã."

Bạch Tiểu Thư lúc này mới nhớ, cậu xách súng ra mang trên tay.

Nhung Nghị sợ Bạch Tiểu Thư nhàm chán, cố ý giải thích nói: "Kiên nhẫn chờ đi, đợt lát nữa nhất định sẽ có người chạy bo, rất nhanh là có thể đổi trang bị cho cậu rồi."

Ai ngờ lời vừa dứt thì phía xa đã truyền tới âm thanh động cơ ô tô.

Phía đông nam trên bản đồ nhỏ cũng theo tiếng mà xuất hiện biểu tượng tay lái màu đỏ, chỉ ra phương hướng di chuyển của kẻ địch.

"Shipper tới rồi!"

(*) gốc là chuyển phát nhanh, nma trong pubg có thuật ngữ shipper = mấy thg mang đồ giá trị mà chưa kịp xài đã bị bắn r phải đưa đồ mình loot dc cho địch á, nên tui đổi thành shipper luôn nha

Nhung Nghị nói rồi nhảy qua Bạch Tiểu Thư, đổi đến cửa sổ nhìn được hướng đông nam, sau đó nâng súng lên, nhắm chuẩn, nổ súng, một loạt động tác lưu loát giống như nước chảy mây trôi. Mấy tiếng súng liên tục vang lên, lại sau một cú nổ bom ầm ầm mạnh mẽ, kẻ địch vừa rồi chạy xe trong nháy mắt đã biến thành chiếc hộp.

"Nằm sấp xuống, team đó vẫn còn sót một người nhảy khỏi xe kịp, cẩn thận."

Bạch Tiểu Thư chớp chớp mắt, nghe lời hắn, sau đó lập tức nằm sấp xuống ngay tại chỗ.

Cậu ngẩng đầu, trơ mắt nhìn Nhung Nghị vác súng bắn tỉa ra ngắm bắn, cơ hồ trong nháy mắt đã nổ súng, rất chuẩn xác mà tiễn kẻ còn lại của team kia sang chuyến bay mới (*). Bạch Tiểu Thư lại lần nữa bị vẻ ngầu lòi của hắn vả mặt.

(*) tiễn ngta sang chuyến bay mới = ngta ghép trận khác = giết ngta

"Clear."

Nhung Nghị quét sạch kẻ địch xung quanh, anh tuấn thu súng vào.

Hai mắt Bạch Tiểu Thư nhìn Nhung Nghị đều mang theo ngôi sao nhỏ lấp la lấp lánh, quả thực là ngầu xỉu luôn!

Hai người nhanh chóng chạy từ nhà xuống nơi kẻ địch vừa chết, đem hộp xác lạnh ngắt liếm liếm mấy phát, trang bị của Bạch Tiểu Thư lại được thăng cấp một đợt nữa. Ngay sau đó, một vòng bo mới lại xuất hiện, Nhung Nghị chấm một điểm toạ độ trên bản đồ, tìm một chiếc xe jeep rồi cấp tốc chạy sang hướng đó.

Nhung Nghị tự giác ngồi vào vị trí điều khiển, bảo Bạch Tiểu Thư lên xe.

Bạch Tiểu Thư tung ta tung tăng chạy tới mở cửa xe, nhưng mà cậu còn chưa đặt mông ngồi xuống thì xe đã khởi động, Bạch Tiểu Thư không kịp phòng ngừa, bị xe tông một phát, mất máu đau đến ngã bò trên mặt đất.

Nhung Nghị: "..." Á đù..

Bạch Tiểu Thư trăm ngàn không thể tưởng tượng được chính mình sẽ chịu chuyện tai bay vạ gió như vậy trước đầu xe, nhất thời vừa đau vừa uỷ khuất, trực tiếp ngồi xổm khóc chít chít.

Thanh âm bé con khóc lên đáng thương tới đòi mạng luôn mà!

"Huhuhuhu... Anh đánh tui... Đau quá i huhuhu tay đau huhuhuhuhu..."

(*) gêm thực tế có cảm giác chân thật nên bé bị đụng xe thì đau thiệt chứ kh phải cà ẹo cà ẹo nha mng ưi đừng chê bé nha hic

Diễn viên nhí ăn vạ ở đâu ra thế này?

Nhung Nghị lỡ tay phạm phải sai lầm nhỏ, đột nhiên cảm giác không đúng lắm, lập tức nhảy từ xe xuống, hỏi Bạch Tiểu Thư: "Cậu đang dùng mũ giáp chơi game à?"

"Đúng ó!"

Bạch Tiểu Thư lau nước mắt, uỷ khuất chít chít gật đầu.

Nhung Nghị ngồi trước máy tính: "..."

Thị giác khi chơi bằng PC bình thường so với mũ thực tế ảo đương nhiên là không thể đánh đồng được.

So với mũ thực tế ảo, PC có rất nhiều điểm mù, đôi lúc còn phải dùng công năng toàn cảnh mới có tầm nhìn. Hơn nữa, góc nhìn PC cũng không được linh hoạt như khi dùng mũ giáp, hình ảnh trong game phần lớn đều cứng nhắc, nôm na là hệ thống cách thức hoá quá. Không chỉ không nhìn được biểu tình của nhân vật, mà động tác cũng chỉ có ngồi xuống, đứng lên, và nằm sấp mà thôi.

Nếu không phải Bạch Tiểu Thư khóc đáng thương quá, Nhung Nghị cũng không phát hiện ra cậu dùng mũ thực tế ảo đâu.

Mà Bạch Tiểu Thư không cần biết chuyện gì đang xảy ra, cậu đã đau đến chịu không nổi rồi.

Bạch Tiểu Thư gào khóc, lên án Nhung Nghị: "Làm sao bây giờ... Đều tại anh hết, tay đau quá huhuhu (ಥ﹏ಥ)"

Nhung Nghị bị Bạch Tiểu Thư khóc cho nhức cả đầu, an ủi nói: "Cậu đừng khóc, tôi cho thuốc giảm đau này."

Cũng may Nhung Nghị đã mua mũ thực tế ảo, mặc dù vẫn còn đang trên đường ship đến, nhưng đối với khâu tìm hiểu thì đã điều tra toàn diện.

Chẳng qua hắn không dự đoán được mũ thực tế ảo sẽ truyền cảm giác đau chân thật như vậy tới người chơi, hại Bạch Tiểu Thư phản ứng lớn như thế.

"Được rồi được rồi, tôi cho cậu thuốc giảm đau dùng trước nhé, là tôi không tốt, đừng khóc nữa nha."

Bạch Tiểu Thư thút tha thút thít sử dụng thuốc giảm đau, nơi bị tông trúng cuối cùng cũng không còn đau nữa, cậu mới chùi nước mắt đứng dậy, còn không quên lên án hắn một câu: "Anh đụng tui đau quá."

"Tôi sai! Tôi sai!" Nhung Nghị ngoan ngoãn nhận sai, hắn ngoan ngoãn dỗ nhóc con, cái gì cũng không dám phản bác.

Dỗ Bạch Tiểu Thư hoàn toàn bình tĩnh trở lại rồi Nhung Nghị mới nói: "Cậu bây giờ tìm biểu tượng hình bánh răng thử xem, xem có thể huỷ chế độ đau đớn ở mũ giáp không, nếu không lát nữa bị đạn bắn lại đau hơn đấy."

Nhung Nghị có lòng tốt nhắc nhở, hắn chỉ sợ một tí sẽ bị bạn nhỏ Hamster này khóc đến đau đầu thôi.

Nghe thấy vậy, Bạch Tiểu Thư sợ tới run cả người, luống cuống tay chân mà truy tìm công năng truyền cảm giác có hình bánh răng, nhưng mà hiện thực tàn khốc lại nói cho cậu biết rằng..

一 "Đang trong trận, người chơi không thể điều chỉnh cảm giác đau đớn".

Nhìn đến dòng thông báo màu trắng bóng trước mắt, hamster nhỏ oà một tiếng.

"Hông cần... Tui sợ đau mà huhuhu... Tui hông cần trò chơi này nữa đâu..."

Tuy rằng góc nhìn PC không thể thấy biểu tình của Bạch Tiểu Thư, nhưng nghe cái giọng thút thít thế này, Nhung Nghị cùng với nhóm người đang xem livestream đều có thể cảm nhận được tâm trạng Bạch Tiểu Thư tuyệt vọng đến cỡ nào.

Ai nghe thấy đều sẽ đau lòng thương tâm rơi nước mắt luôn á.

Nhung Nghị lớn như thế này vẫn là lần đầu tiên vì tiếng khóc của người khác mà sinh ra cảm giác đáng thương.

Nhung Nghị lại nhìn khu an toàn mới trên bản đồ, cùng với nhân số còn thừa trên đảo hoang, bảo đảm nói với Bạch Tiểu Thư: "Được rồi, đừng khóc mà, không chỉnh được cũng không quan trọng, anh trai mang cậu đầy máu ăn gà! Không để cho cậu chịu đau chút nào luôn!"

"Th-Thiệt ạ?"

Bạch Tiểu Thư mở to đôi mắt long lanh, mềm mại hỏi.

Nhung ba ba mệt tâm lắm rồi: "Thật."

Trấn an được túi khóc Hamster rồi, Nhung Nghị cùng Bạch Tiểu Thư bắt đầu chạy bo.

Trên đường chạy bo, phần bình luận vốn ảm đạm một thời gian ngắn trong phòng livestream, giờ đây nghênh đón một loạt làn đạn bùng nổ!

"Hahahahaha toàn bộ hành trình đều có độc, tui không dám bỏ lỡ khúc nào luôn á, cười chết luôn hahahaha! Hoả tiễn x10"

"Hahaha cảm giác trò chơi này về sau sẽ càng ngày càng tốt hơn làm xao đây!! x10 nước sâu ngư lôi!"

"Tiếng khóc của Hamster nhỏ đáng iu ghê, Dịch Thần hung dữ đột nhiên thành người ba tốt làm tui xoay hông kịp! Quá ngọt quá cưng chiều rồi! Quay đầu nhìn thấy đứa con khóc tới phiền lòng, là tui tui chỉ muốn ném xuống thôi! Địa lôi x5"

"Cái mũ giáp 998 của tui còn đang trên đường ship nè. Thấy thứ đồ chơi này còn có thể làm người ta đau khóc dị tự nhiên mong chờ ghê! Lặn xuống nước bom x5"

......

Đến khi tiến vào được vòng trắng rồi, hai người liền bỏ xe mà chạy bộ. Nhung Nghị cảm thấy chỉ chạy thôi cũng có chút nhàm chán, hắn nhìn mắt Tiểu Thư, đột nhiên có chút tò mò chính mình sẽ trông thế nào trong góc nhìn người khác, liền hỏi: "Bé Hamster, tôi ở bên kia có bộ dáng thế nào vậy?"

"Dạ?"

Bạch Tiểu Thư bị hỏi đến sửng sốt, sau đó nhớ tới những hình ảnh chiến đấu vừa rồi của hắn, tức khắc kích động gật đầu như gà mổ thóc, hoàn toàn là một bộ dáng mê mẩn.

"Đẹp ạ! Ngầu té xỉu! Đẹp té xỉu! Khốc té xỉu!!!"

Toàn thân Nhung Nghị bị những lời này khen đến thoải mái, thần thanh khí sảng, vui vẻ rồi đó.

Nhung Nghị nhướn mày, hỏi tiếp: "Còn gì nữa không?"

"Ùmmmmm..." Bạch Tiểu Thư nhăn mặt, vắt óc suy nghĩ, dùng hết vốn từ mình biết, rồi chọt chọt tay vô cùng nghiêm túc thành khẩn mà nói: "Quái vật game thủ, kẻ huỷ diệt trò chơi, tổng tư lệnh bắn súng, huyền thoại súng ngắn, chúa tể súng dài, chiến thần chơi game, ông tổ lửa chùa..."

(*) tui nhảm thui chứ trong qt khác=)))))))) "Phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, khí vũ bất phàm, anh tuấn tiêu sái, huyễn khốc cuồng bá túm, vũ trụ vô địch đệ nhất tay súng thiện xạ.." dị mới đúng nhen

"Dừng, đủ rồi."

Nhung Nghị đã nghe không nổi nữa, mất tự nhiên mà ho nhẹ một tiếng, sau đó tập trung lại nhìn thoáng qua phần bình luận trong livestream, rất chi là không biết xấu hổ mà nói: "Nghe thấy tôi tốt bao nhiêu chưa? Còn không nhanh tặng quà một đợt đi!"

Mọi người xem stream:... Chưa bao giờ gặp ai mà mặt dày vô sỉ như anh.

Ai ngờ giây tiếp theo, tên Nhung Nghị đáng ghét thấu trời xanh đã bị bắn cho cái đùng nằm liệt.

Mọi người nhất thời không bắt kịp, đại lão nổi danh khắp trò chơi lại gặp kẻ địch đánh lén, trong giây lát đã hấp hối.

"Hahahahaha trời phạt! Dịch Thần cậu vừa lắm hahahaha!"

"Hahahahaha! Người đang làm trời đang nhìn, đồ không biết xấu hổ Dung Bộ Dịch!"

"Thiên Đạo luân hồi tốt ghê! Dừa lắm! Hahahahaha Hamster nhỏ chạy nhanh đi, đừng để bị Dịch Thần liên luỵ hahahaha!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.