Thân là một người đủ tư cách nối nghiệp xã hội chủ nghĩa, Nhung Nghị không hề đem việc đồ ăn biến mất liên hệ với bất kì sự kiện thần quái nào cả.
Hắn chỉ đơn thuần cảm thấy trong nhà mình chắc là đang chứa một con chuột ăn vụng nào đó thôi, nên liền quyết định đi siêu thị mua một chút thuốc xịt chuột, keo dính chuột, kẹp diệt chuột.. Liên tục hai bữa không được ăn no, tâm tình Nhung Nghị có thể nói là cực kỳ ác liệt, thề rất muốn tẩn cho kẻ khiến hắn ra nông nỗi đói bụng này một trận.
Bé chuột tinh Bạch Tiểu Thư nhạy bén cảm giác được sát khí trên người Nhung Nghị, càng thêm chột dạ sợ hãi mà co rụt người vào trong góc tường thang máy, không dám ló đầu ra.
Nhung Nghị nhìn Bạch Tiểu Thư một lần nữa, đối phương chắc là bị bộ dáng khó chịu của hắn doạ sợ rồi, hắn ho một tiếng, nhìn cặp sách nhỏ trên lưng Bạch Tiểu Thư, hỏi: "Cậu đi học à?"
Bạch Tiểu Thư lắc lắc đầu, không dám nhìn Nhung Nghị mà lắp ba lắp bắp nói: "Tui hông đi học, tui đi siêu thị mua đồ."
"Thật trùng hợp, tôi cũng thế."
Nhung Nghị chỉ thuận miệng hỏi thôi, cũng không có ý gì khác, chẳng qua thấy Bạch Tiểu Thư run rẩy còn hơn ban đầu, con thú ác độc trong người hắn đột nhiên trỗi dậy: "Thật ra tôi vừa chuyển tới, không biết siêu thị ở đâu, tôi đi cùng cậu được không?"
Bạch Tiểu Thư ngẩng đầu, hoảng sợ mở to hai mắt, sau đó nhíu mày rối rắm, cậu không dám cự tuyệt người ta, cũng không dám đáp ứng.
Nhung Nghị an tĩnh chờ, đáy lòng đã sớm bị phản ứng đáng yêu của Bạch Tiểu Thư khều đến nở hoa.
Đáng tác không kịp chọc nhóc con bao lâu, thang máy đã đến tầng trệt.
Cửa vừa mở ra, Bạch Tiểu Thư không dám chậm trễ, lao thẳng ra ngoài chạy trối chết.
Nhung Nghị sửng sốt vài giây, đến khi tỉnh lại mới nhịn không được cười to, hahahaha nhóc con nhà ai mà nhát gan dễ xấu hổ quá thể!
Bạch Tiểu Thư thở hồng hộc chạy thật xa, vừa lúc đuổi kịp chuyến xe bus đi siêu thị, phóng lên xe không nhìn thấy bóng dáng Nhung Nghị đâu nữa, lúc này cậu mới thở phào một hơi.
Tuy rằng anh hổ lớn nấu cơm ăn rất ngon, nhưng Bạch Tiểu Thư thật không dám ăn vụng mãi, làm một bé chuột ăn chực hư hỏng.
Đến siêu thị, Bạch Tiểu Thư đi thẳng đến quầy bán quả hạch.
Cậu nhìn mấy quả hạch đáng yêu rực rỡ muôn màu, chồng chất nhiều như núi, Bạch Tiểu Thư thiếu chút nữa đã biến thành Hamster lao vào bể quả hạch kia bơi lội mấy vòng rồi. Cậu hít hít mũi, mím môi kiềm chế lại nội tâm xôn xao của mình.
Ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của quạ hạch, Bạch Tiểu Thư hạnh phúc muốn bay lên trời luôn huhu.
Cậu lấy một chiếc túi nilon lớn, vung móng vuốt nhỏ, hạnh nhân, hạt dưa, đậu phộng, hạch đào, quả Hawaii.. chỉ cần là quả hạch nằm trong tầm mắt của cậu thì phần lớn đều bị bắt vào túi, cho vào xe mua sắm hết.
Cuối cùng, Bạch Tiểu Thư lưu luyến rời khỏi quầy quả hạch, lại dạo vài vòng ở những quầy khác, mua thêm mấy loại đồ vặt nữa.
Trong nháy mắt, xe mua sắm của Hamster nhỏ đã đầy tràn.
Bạch Tiểu Thư tính tiền xong, nhìn một đống đồ bên chân, khuôn mặt nhỏ thanh tú đều nhăn thành một đoàn.
Trùng hợp Nhung Nghị cũng vừa thanh toán xong, hắn vừa đi ra cửa đã thấy Bạch Tiểu Thư ủ rũ đứng cách không xa, tâm trạng vui vẻ.
Hắn nhìn đống hàng bao lớn bao nhỏ mà Bạch Tiểu Thư mua, Nhung Nghị hướng nhân viên công tác siêu thị nói mấy câu, rồi nhẹ nhàng cầm theo thần khí diệt chuột thanh sảng rời đi.
Bạch Tiểu Thư chờ nửa ngày, rốt cuộc cũng chờ được chúa cứu thế.
"Xin chào, quý khách có cần giúp đỡ không ạ? Siêu thị chúng tôi có cung cấp dịch vụ chuyển hàng tận nhà."
......
Bạch Tiểu Thư cuối cùng thuận lợi bình an về được đến nhà, hơn nữa sau khi cậu về không bao lâu, siêu thị cũng gửi đồ đến. Bạch Tiểu Thử mở túi quả hạch ra, gấp không chờ nổi mà biến thành hamster nhảy vào lăn một cái, thoả mãn hạnh phúc đến sắp mọc cánh bay.
Nhưng mà hình chụp bà ngoại trên tường phòng khách đã kịp lúc nhắc nhở sứ mệnh của cậu.
Bạch Tiểu Thu ôm quả hạch tỉnh táo lại, từ cặp sách nhỏ lấy ra hoá đơn cho buổi mua hàng hôm nay.
778.9 tệ.
Ui, ngày hôm qua vừa lấy ra một ngàn tệ mà đã không còn thừa bao nhiêu rồi..
Bạch Tiểu Thư bi quan mà cảm thấy, nếu không thật sự nỗ lực kiếm tiền thì chưa giúp được bà ngoại hoàn thành di nguyện cậu đã nghèo rớt mồng tơi tới mức không có cơm ăn rồi.
Làm một bé Hamster không có bằng cấp, ngoại trừ bán manh thì chẳng có tài cán gì, Bạch Tiểu Thư tự nhận thấy tương lai của cậu sao mà u tối quá.. Bạch Tiểu Thư ngồi trong đống quả hạch rối rắm, ngẩng đầu, mắt va vào máy tính cùng điện thoại đặt trong góc phòng.
Internet không gì là không biết trong miệng con người nè, nhanh cứu hamster nhỏ lâm vào đường cùng đi!
Bạch Tiểu Thư nhảy lên bàn sách, thông qua trí nhớ những năm quan sát con người, thành công mở được máy tính.
Cậu cảm thấy hình dáng hamster không tiện lắm, Bạch Tiểu Thư đành biến thành hình người, quấn quanh người một chiếc váy da nhung màu trắng, phía dưới lồ lộ trống trơn ngồi trên ghế sờ soạng máy tính, chọt chọt mấy thao tác dùng máy tính cơ bản.
Cậu mò mẫn hồi lâu, cuối cùng cũng tìm thấy diễn đàn JJ được mọi người bàn tán rất sôi nổi. Nghe nói diễn đàn này chẳng những có thể đăng bài ẩn danh, mà mọi người còn đặc biệt tốt bụng.
Vì thế Bạch Tiểu Thư nhanh chóng đăng một câu hỏi ẩn danh lên.
Người dùng ẩn danh: Muốn tìm công việc, hông có bằng cấp, chỉ biết ăn và làm nũng thì nên làm gì ợ?
"Ờm... Đầu tiên, bạn chủ topic muốn tìm công việc như thế nào á?"
Người dùng ẩn danh trả lời: Có công việc làm tại nhà không ạ?
"Có chứ, rất nhiều việc làm online là khác, gần đây làm streamer đang hot lắm, nhưng mà làm streamer thì ít nhất giọng nói phải dễ nghe chút."
"Đúng đúng, đại ca lầu trên nói rất đúng! Streamer có thể làm tại nhà, hơn nữa không yêu cầu bằng cấp gì, có mấy streamer chỉ cần ngồi nói chuyện thôi đã có thể kiếm gần trăm vạn rồi!"
"Streamer có rất nhiều loại ấy, chơi game nè, ca hát nè, kể chuyện xưa nè, nhảy nhót vẽ tranh nữa nè... Dù sao cũng là rất nhiều, cách livestream cũng thế, mỗi người một cách, lộ mặt hay không lộ mặt cũng không quan trọng, quan trọng là bản thân streamer phải có chất đặc sắc riêng."
Bạch Tiểu Thư nhìn thật nhiều câu trả lời, hai mắt long lanh sáng trưng.
Cậu còn mơ hồ nhớ rõ, cái anh có vườn cây "Not Easy" trên đầu kia cũng nói mấy câu tặng thưởng linh tinh kia, chắc anh í cũng là streamer phải không?
Công nhận đại ca cỏ xanh ngoại trừ chơi game rất hay, giọng nói cũng thật là trầm thấp dễ nghe.
Bạch Tiểu Thư nhất thời có hơi không chắc chắn, giọng nói của mình có dễ nghe không nhỉ? Cậu nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn nên để mọi người nhận xét là ổn nhất.
Người dùng ẩn danh trả lời: Giọng của tui có tính là dễ nghe hông ợ? Có thể livestream kiếm tiền hông ợ? Về sau tui không có tiền là không có cơm ăn huhu. Mọi người nghe giúp tui thử nha, cảm ơn mọi người! [...]
Cậu đăng kèm một đoạn thu âm ngắn, vốn nghĩ mọi người sẽ trả lời thật nhanh, nhưng đợi thật lâu cũng chẳng thấy ai hồi đáp.
Làm hại Bạch Tiểu Thư nghĩ giọng nói của mình quá khó nghe, cho nên mọi người mới bị doạ cho hồn bay phách tán. Cậu buồn rầu chớp chớp mắt nhìn máy tính, ý chí tinh thần sa sút, mất mát uể oải.
Đến khi Bạch Tiểu Thư hoàn toàn nản lòng muốn thoát khỏi diễn đàn, khu thảo luận phía dưới đột nhiên nổ mạnh, nháy mắt có rất nhiều bình luận mới nhảy ra vô số.
Tình thế đột nhiên xoay chuyển, Bạch Tiểu Thư sửng sốt hết cả lên.
"Éc éc siêu dễ nghe!!! Âm thanh cực phẩm của bé con bột nếp nào đây! Cứu mạng huhu, tui bị ẻm manh chết rồi."
"A a a nhịn không được phải nghe đủ 180 lần! Chủ topic đừng sợ không có tiền ăn cơm, cho cái địa chỉ nhà đi, tui gửi tiền ăn đến này!"
"A a a tâm can bảo bối ơi, bé đi livestream gấp đi! Bằng giọng nói này, mặc kệ con live cái gì cũng sẽ có người tặng quà thôi. A a a không được, mẹ bị con manh xỉu rồi!"
"Đáng yêu muốn chết luôn á, khi nào mở livestream nhớ thông báo một cái nha!"
Bạch Tiểu Thư xem từng bình luận, khuôn mặt nhỏ bằng tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được đỏ dần lên, vừa hưng phấn vừa ngại ngùng. Nhưng mà tốt xấu gì vẫn còn chưa bị mọi người nhiệt tình khen tới nỗi choáng váng đầu óc, cậu vẫn còn tỉnh táo lắm.
Người dùng ẩn danh trả lời: Tui đi tìm hiểu một chút ạ, quyết định được sẽ trở về nói cho mọi người nha.
Bạch Tiểu Thư được khen đến đỏ bừng khuôn mặt, sau đó nghiêm túc tra tra thông tin liên quan đến việc livestream, cũng lượn vào trang web livestream nổi danh nhất trong nước: J Star.
Cậu xem rất nhiều phòng livestream đứng đầu, cuối cùng dừng chân ở kênh trò chơi.
Nhìn người khác chiến đầu trong hình ảnh trò chơi 《 Phong Hỏa Lang Yên 》, Bạch Tiểu Thư nhịn không được có chút kích động, nhiệt huyết sôi trào.
Ngầu ghê á!
Vì thế nháy mắt tại đây, Bạch Tiểu Thư đã hạ được quyết tâm.
Cậu phải làm một streamer chơi game! Cậu muốn chơi 《 Phong Hỏa Lang Yên 》!! Cậu muốn giống người ta thắng lợi ăn gà một cách ngầu như vậy!
Bạch Tiểu Thư nói làm là làm, dựa theo quy trình ở trạm J đăng ký một tài khoản, còn xin phép trở thành một streamer, ID vẫn là Hamster đại nhân.
Đăng ký xong tài khoản, Bạch Tiểu Thư lại dành thời gian đọc hướng dẫn sử dụng của mũ thực tế ảo, rồi đem mũ giáp liên kết với máy tính thông qua vô tuyến, sau này khi cậu livestream thì người khác cũng có thể thông qua máy tính của họ nhìn thấy góc nhìn trong trò chơi của cậu.
Mà dưới lầu, Nhung Nghị đang chăm chỉ bố trí thần khí diệt chuột khắp phòng bếp. Ai ngờ mân mê đến một nửa, điện thoại liền vang lên, Biết được hàng chuyển phát nhanh của mình đến rồi, Nhung Nghị vội vàng bỏ dở đấy, rửa tay đi xuống lầu, đem chiếc mũ giáp thiếu chút nữa là làm hắn táng gia bại sản về.
Hắn lưu lạc tới nỗi livestream kiếm tiền cũng là vì mua chiếc mũ giáp đỉnh chóp này đây.
Cũng may Nhung Nghị đã chụp được mũ giáp trên tay người khác bằng một số tiền lớn, đáng giá tiền và tinh lực của hắn lắm.
Mở ra chiếc hộp chuyển phát nhanh, diện mạo chân thực của mũ giáp hoàn toàn lộ ra.
Toàn thân mũ giáp đen nhánh thần bí, hai sườn bên điêu khắc lưu văn màu vàng cổ điển phức tạp, rất có cảm giác tạo hình mới lạ, đường cong ngắn gọn thanh thoát. Kính sáng đen nhạt mỏng như cánh ve, khí phách mười phần. Toàn bộ mũ giáp làm cho người ta có cảm giác như là chiến thần hắc ám ẩn núp trong vực sâu nguy hiểm.
Nhung Nghị cầm mũ giáp trong tay, khoé miệng cong lên, cái thiết kế này còn rất phù hợp với thẩm mỹ của hắn nha.
Nhung Nghị hệt như một đứa nhỏ có được món đồ chơi mới, có chút gấp không chờ nổi muốn thử ngay. Vì thế hắn quyết định nhanh chóng mang mũ giáp, chuẩn bị đi trải nghiệm khoái cảm thực tế ảo một tí.
Mà Bạch Tiểu Thư giờ phút này cũng tiến vào trò chơi, đồng thời ở trạm J tiến hành livestream lần đầu tiên trong chuột sinh.
Bạch Tiểu Thư đội mũ giáp, tiến vào phòng trò chơi.
Căn phòng nhỏ tối tăm trước sau như một túp lều rách nát, trên đỉnh đầu còn treo một bóng đèn chớp nháy chớp nháy, rất chói mắt. Bạch Tiểu Thư bất mãn, ngẩng đầu trừng mắt nhìn cái bóng đèn đáng ghét kia một cái, rồi vô tình phát hiện thay đổi của icon nhỏ trên đầu mình.
Trên đỉnh đầu cậu là biểu tượng hai hình người đứng cùng nhau, không hiểu sao lại có một đường viền màu đỏ chướng mắt bao quanh.
Bạch Tiểu Thư có chứng cưỡng chế, nhảy dựng lên muốn xách cái icon kia xuống, móc viền màu đỏ ra, kết quả lại không cẩn thận mở icon ra.
Một dòng thông báo nháy mắt nhảy ra, lơ lửng trước mặt Bạch Tiểu Thư.
ー "[Một ngày trước] Not Easy gửi lời mời kết bạn. Chấp nhận / Từ chối"
Bạch Tiểu Thư cẩn thận nhìn một chuỗi ID giống như cỏ xanh, vui vẻ lựa chọn đồng ý, tối hôm qua cậu còn tưởng sẽ không được gặp anh í nữa chứ!
Sau khi đồng ý, Bach Tiểu Thư nhìn cái tên đầu tiên xuất hiện trong danh sách bạn bè của cậu mà vui sướng.
Nhung Nghị đang thử nghiệm mũ thực tế ảo, đồng thời cũng nhận được thông báo.
ー "Hamster đại nhân đã chấp nhận lời mời kết bạn."
Nhung Nghị nhìn thông báo lơ lửng, có chút không thể tin được, duỗi tay mở icon bạn bè trên đỉnh đầu, xác nhận một lần nữa.
Linh.. linh thiêng vậy sao!?!?