Chương trước
Chương sau
“Điều thứ sáu, bất hiếu với cha mẹ, đối đãi với nữ tử không tốt, trượng trách ba mươi. Điều thứ bảy, ngược đãi nô bộc, vô cớ quở trách , phạt quỳ từ đường năm canh giờ. Điều thứ tám, thân là vương mẫu, thì không được đố kị với thiếp thất, đố kị với nhau…… Lục đục với nhau……”

“Công chúa, nếu đến giữa trưa hôm nay ngài vẫn chưa thuộc được thì phải tiếp tục quỳ ở từ đường .”

Liêu quản gia tay cầm sách vở, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Cổ Phi Yến trước mặt .

Mười ngày trước, Vương gia bị triệu vào cung diện thánh, khi trở về, bên cạnh lại có thêm cô gái hồng y ương ngạnh này

Vương gia chỉ dặn dò một tiếng, nàng là Tây Thái công chúa, không lâu sau sẽ gả vào Vương phủ làm Vương phi

Hạ nhân trên dưới Vương phủ nhất thời đều khiếp sợ không thôi, không thể tin đây là sự thật

Trước mặt mọi người vẫn còn một đương sự khác — Tiền Đa Đa , nhưng nàng chỉ mỉm cười, khiêm tốn nói:“Đây là thánh chỉ của Hoàng Thượng, sau này mọi người đừng gọi ta là Vương phi nữa, trong phủ đã có Vương phi mới rồi .”

Mọi người lại hoài nghi nhìn về chủ tử nhà mình. Dựa theo mức độ sủng ái của Vương gia với Tiền Đa Đa, cho dù là Hoàng Thượng hạ chỉ, hắn cũng không dễ dàng thoả hiệp

Kết quả Lí Thừa Tuyên thong dong nói:“Thánh mệnh khó tư, bổn vương thân là thần tử, dĩ nhiên phải phục tùng, nhưng trước ngày đại hôn còn đến ba tháng, vậy …”

Hắn nở nụ cười rất vô tội, nhưng đó là thần thái nham hiểm mà bọn hạ nhân nhìn quen rồi.“Phi yến công chúa từ nhỏ sống ở Tây Thái , không hiểu nhiều về lễ nghi cung đình ở Dạ Hi quốc ta, Thánh Thượng có lệnh, trước ngày đại hôn phải cho nàng rõ ràng những quy tắc lễ giáo, Liêu quản gia, chuyện này ngươi tự mình giám sát đi”

“Nhớ rõ, trước ngày đại hôn, vẫn là khách quý của Dạ Hi quốc chúng ta, cho nên Liêu quản gia nhất định phải dạy nàng tất cả những lễ nghi để nàng biết rõ ràng, tường tận !”

Khi nói những lời này, hắn còn không quên quăng cho Liêu quản gia một ánh mắt

Làm việc lâu năm trong Vương phủ, Liêu quản gia đã sớm hiểu rõ từng động tác của chủ tử, nhấc mi, nháy mắt, hắn đều hiểu rõ ý của đối phương, và cũng biết mình nên làm gì

Mà hạ nhân trong Vương phủ đã sớm coi Tiền Đa Đa như Vương phi, hiển nhiên không ủng hộ Cổ Phi Yến

Ỷ mình là Tây Thái công chúa, Cổ Phi Yến chẳng những thị cường lăng nhược, hơn nữa còn điêu ngoa tùy hứng, Ninh Nhi nhát gan chỉ vô tình làm bể một ly trà, đã bị nàng hung hăng mắng chửi

Ngắn ngủn mấy ngày, tiếng than oán trong Vương phủ đã rầm trời

Nhưng đương sự cũng không tốt hơn là mấy, lúc trước gặp mặt Lục Vương gia ở đầu đường sau , trở về Tây Thái đều không thể quên, liền năn nỉ phụ vương thúc đẩy chuyện tốt của hai người, Tây Thái vương không có kiên nhẫn với nàng, đành mang nàng vào hoàng cung Dạ Hi quốc gặp Thánh giá, đưa ra các điều kiện tốt, chỉ hy vọng Lục vương gia có thể cưới nữ nhi của mình làm phi

Được Hoàng Thượng nhận lời, vốn tưởng rằng nàng chắc chắn được gả cho Lí Thừa Tuyên. Không ngờ, tuy Lục vương gia này không kháng chỉ , nhưng lại đưa ra 1 điều kiện hà khắc — trước khi nàng trở thành Vương phi , phải học hết các lễ nghi cung đình

Từ nhỏ đã sống ở thảo nguyên như Cổ Phi Yến, cùng nam nhi làm bạn, tính cách dữ dằn đã thành thói quen, vi vậy nên vô cùng đau đầu với các lễ nghi của Dạ Hi quốc

Nhưng vì có được Lí Thừa Tuyên, thành công gả vào Lục vương phủ, nên khi Hoàng Thượng ra điều kiện, nàng không chút do dự liền gật đầu đồng ý

Nàng vô cùng tự tin bước vào vương phủ, tự cho là có thể tiếp cận Lí Thừa Tuyên, làm hắn yêu thương mình, kết quả, hơn một phần ba thời gian nàng đã dùng để học tập lễ nghi cung đìn

Nhất là vị lão nhân họ Liêu không biết cười này, cao thấp trong phủ đều xưng hô hắn là Liêu quản gia, là một lão nhân hà hà khắc khắc, miệng lúc nào cũng không ngừng nói về quy củ

Trừ những thứ đó ra, hằng ngày còn bắt nàng học tư thế đứng, tư thế quỳ, tư thế ngồi, nếu làm không tốt, nhất định sẽ bị đánh

Ngay cả biểu tình cũng phải học. Gặp Hoàng Thượng thì như thế nào, gặp hoàng thái hậu thì như thế nào, thấy phu quân thì như thế nào, thấy hạ nhân thì như thế nào, nếu làm sai thì phải luyện tập lại 10 lần với biểu tình đó

Sau mười ngày, môt công chúa vốn mạnh mẽ như Cổ Phi Yến, lại bị những thứ này tra tấn đến gầy hẳn đi

Chưa hết, vì nàng không chịu khuất phục nên ngày nào cũng bị ép quỳ trong từ đường. Trong vương phủ, từ đường là nơi đáng sợ nhất, đến hoàng hôn, chỉ còn lại vài ngọn đèn le lét cùng những bài vị của tổ tiên làm bạn, thât sự là đáng sợ vô cùng

Mà khi nàng còn đang bị phạt quỳ thì Lí Thừa Tuyên vui vẻ chơi đùa với Tiền Đa Đa, hết sức sủng nịch , vài buổi tối, chính tai nàng còn nghe thấy được những tiếng kích tình cùng những lời nồng đậm yêu thương của 2 người đó

“Công chúa, ngài lại thất thần !” Khi thanh âm cua Liêu quản gia truyền vào tai nàng, nàng cảm giác như cả người đang lạnh run lên

“Nếu hôm nay công chúa không thể học hết những lễ nghi này thì đừng trách lão nô trách phạt công chúa như thế nào, Vương gia đã dặn qua, nếu cần cứ dùng gia pháp để trừng trị .”

“Gia…… Gia pháp?” Đúng là một danh từ xa lạ, Cổ Phi Yến nàng từ nhỏ đã được phụ vương thương yêu , cho dù làm ra chuyện gì, phụ vương cũng đều đau lòng không dám đánh nàng.“Bản công chúa cao quý phi phàm, ngươi dám chạm vào bản công chúa thử xem.”

Liêu quản gia căn bản là không sợ với cảnh cáo của nàng, chỉ lạnh lùng cười nói:“Công chúa đừng quên, nếu ngài gả vào Lục vương phủ, sau này sẽ là chủ nhân của Vương phủ, mỗi một hàn động cử chỉ đều là tâm gương để hạ nhân noi theo, nếu ngài không học những lễ tiết này, tương lai làm sao mà tạo uy tín trong nhà ?”

“Vậy tại sao Tiền Đa Đa không cần học ?”

Không công bằng, tương lai nàng là chính thê , mà Tiền Đa Đa bất quá cũng chỉ là thiếp thất, đều là nữ nhân của Lục vương gia , nhưng sao lại chỉ có nàng mới chịu sự dạy dỗ nghiêm khắc này ?

Liêu quản gia bình tĩnh nói.“Ngài là công chúa, thân thế hiển hách, làm sao có thể đánh đồng với nữ tử bình thường, tương lai ngài được gả vào vương phủ, được tôn sùng là Lục vương phi, mà nàng, cùng lắm chỉ là thể thiếp, công chúa cần gì so sánh mình với nàng ta ?”

“Nhưng …… Nhưng là ta……”

Ngay lúc Cổ Phi Yến đang muốn kháng nghị, ngoài cửa truyền đến những tiếng đùa giỡn

Là Tiền Đa Đa cả người màu vàng nhạt, khoát lên một áo choàng màu trắng tinh, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo

Nàng vừa chạy vừa phát ra tiếng cười thanh thuý, một lát sau, Lí Thừa Tuyên đuổi kịp, ôm lấy từ phía sau, ôm cả người nàng vào trong ngực .

“Tiểu ma đầu này, để xem ngươi chạy thế nào nữa”

“Vương gia thật nhỏ nhen, rõ ràng thua rồi còn không chịu nhận , ta và Bảo Bảo cùng lắm chỉ là lấy đồ của ngươi buôn bán chút thôi a, ngươi cần gì phai trả thù riêng , ách a……”

Đôi môi mềm mại bị hôn lấy, bọn nha đầu hầu hạ đều quay lưng lại, che giấu khuôn mặt đỏ ửng của mình

Qua đi một nụ hôn triền miên, Lí Thừa Tuyên cười nâng cằm nàng lên.“Vậy đi, ta nhanh chóng tìm một người để gả tiểu khất cái kia đi, tránh để nàng ăn hết đồ trong Vương phủ của ta .”

“Bảo Bảo không thể tùy tiện lập gia đình, cho dù gả, dĩ nhiên là phải gả cho một người có thân thể trong sạch, huống hồ , nàng và Kiều Kiều đều là tỷ muội tốt, ngươi cũng thể xem nhẹ bên này, coi trọng bên kia.”

Từ khi Bảo Bảo vào vương phủ, liền quen biết với Kiều Kiều, hai cô gái xấp xỉ tuổi, ở chung mấy ngày dĩ nhiên trở thành bạn thân, vô cùng thân thiết.

Đây mới là chuyện Lí Thừa Tuyên để ý nhất, nói tiếp, khách nhân trong phủ gần đây đúng là càng ngày càng nhiều

Thở dài, hắn nhịn không được nói:“Cả ngày ngươi chỉ biết suy nghĩ cho người khác, không chịu nghĩ cho mình, trời lạnh vậy mà còn không chịu ngồi yên trong nhà sưởi ấm, ngươi muốn ta đau lòng lắm sao ?”

Tiền Đa Đa tươi cười đầy mặt, nâng hai tay lên, sửa sang áo choàng cho tướng công nhà mình .“Còn nói nữa, ngươi chỉ mặc có một cái áo đã chạy lung tung, lần trước bị thương ở Nghi Dương, Thái y không phải nói phải cẩn thận một chút sao ……”

“Còn ngươi ? Có uống canh gừng chưa ?”

“Vương gia , ngày nào người cũng ép ta ăn một đống sơn bào hải vị a ……”

Hai người nói những câu vô cùng quan tâm đến nhau, cười với nhau, biểu lộ ra tình yêu vô cùng nồng đậm .

Một màn chói mắt này, làm cho Cổ Phi Yến đau lòng vô cùng .

Lí Thừa Tuyên và Tiền Đa Đa , căn bản không có người thứ ba , nàng rốt cuộc đang tranh cái gì ? Cho dù thật sự trở thành thê tử của hắn thì sao nào, trong lòng hắn vĩnh viễn cũng không có nàng, nàng chắc chắn sẽ rơi vào một kết cục vô cùng bi thảm.

Mà nam nhân mặc quần áo cho nàng, nói năng nhỏ nhẹ với nàng, che chở cho nàng, vĩnh viễn cũng không thể là Lí Thừa Tuyên

Nhìn bọn họ đỡ nhau rời khỏi, bên môi Cổ Phi Yến nở một nụ cười chua xót .

Tây Thái công chúa – Cổ Phi Yến sau khi học qua các lễ nghi cung đình, rốt cuộc không thể chịu nổi, cho nên liền xin phụ vương huỷ bỏ hôn ước, trở về đất nước

Vì thế, Tây Thái vương không thể không yết kiến hoàng đế Dạ Hi quốc lần nữa, tuy lo lắng cho mình sẽ bị trách cứ, nhưng lại càng lo lắng hơn nếu không có hôn ước này, mối quan hệ giữa hai nước có thể bị phá vỡ

Cho nên khi hắn ấp a ấp đưa ra yêu cầu từ hôn , để tránh Thánh Thượng làm khó dễ, chủ động đưa ra điều kiện bồi thường trước, như hàng năm cống nạp nhiều vàng bạc hơn, thậm chí còn cắt đất cho Dạ Hi quốc

Lí Thừa Trạch nhíu mi suy nghĩ sâu xa, giống như không ủng hộ với trò khôi hài của đối phương

Tây Thái vương thấy thế, lại khom người thi lễ,“Hy vọng thánh thương đừng trách cứ tiểu nữ, nàng là bị lão thần làm hư , cho nên mới quá đáng như thế, sau khi về nước, thần nhất định sẽ dạy dỗ lại nàng .”

Trầm ngâm một lát, Lí Thừa Trạch lộ vẻ khó xử,“Tuy trẫm thấy rất tiếc cho hôn sự này, nhưng ngươi đã có ý từ hôn, cũng trung thành tận tâm với Dạ Hi quốc, trẫm đành phải đáp ứng . Về phần Lục đệ của trẫm, dù sao cũng là dưới 1 người trên vạn người, nay gặp chuyện mất mặt này, có lẽ cũng thấy khó xử, trẫm sẽ từ từ khuyên can .”

Nói xong, hắn ngầm chỉ trích Tây Thái vương không biết dạy con, lại đề cao uy nghiêm của lễ giáo Dạ Hi quốc

Tây Thái vương vốn áy náy, nay nghe thấy Hoàng Thượng nói như thế, càng cảm thấy nữ nhi quá đáng, làm mất mặt hoàng tộc quá nghiêm trọng

“Hoàng Thượng răn dạy phải . Lão thần sẽ trừng phạt con gái, không phụ thánh ân……”

Lại tự trách lại giải thích, cho đến khi Tây Thái vương áy náy rời khỏi Hoàng cung, Lí Thừa Trạch ngồi trên long ỷ mới lộ ra nụ cười thâm trường ý vị

“Xem ra Lục đệ đã tìm được bảo bối cho mình, chuyện gì cũng nằm trong dự đoán của nàng ấy .”

Nhớ lại ngày ấy, Tiền Đa Đa đứng trước mặt hắn nhận chỉ thay Lục đệ, nhận lời sẽ lấy công chúa Tây Thái làm phi, nhưng điều kiện là, công chúa kia phải hoc tập đầy đủ về lễ nghi của hoàng gia

“Điều thứ sáu, bất hiếu với cha mẹ, đối đãi với nữ tử không tốt, trượng trách ba mươi. Điều thứ bảy, ngược đãi nô bộc, vô cớ quở trách , phạt quỳ từ đường năm canh giờ. Điều thứ tám, thân là vương mẫu, thì không được đố kị với thiếp thất, đố kị với nhau…… Lục đục với nhau……”

“Công chúa, nếu đến giữa trưa hôm nay ngài vẫn chưa thuộc được thì phải tiếp tục quỳ ở từ đường .”

Liêu quản gia tay cầm sách vở, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Cổ Phi Yến trước mặt .

Mười ngày trước, Vương gia bị triệu vào cung diện thánh, khi trở về, bên cạnh lại có thêm cô gái hồng y ương ngạnh này

Vương gia chỉ dặn dò một tiếng, nàng là Tây Thái công chúa, không lâu sau sẽ gả vào Vương phủ làm Vương phi

Hạ nhân trên dưới Vương phủ nhất thời đều khiếp sợ không thôi, không thể tin đây là sự thật

Trước mặt mọi người vẫn còn một đương sự khác — Tiền Đa Đa , nhưng nàng chỉ mỉm cười, khiêm tốn nói:“Đây là thánh chỉ của Hoàng Thượng, sau này mọi người đừng gọi ta là Vương phi nữa, trong phủ đã có Vương phi mới rồi .”

Mọi người lại hoài nghi nhìn về chủ tử nhà mình. Dựa theo mức độ sủng ái của Vương gia với Tiền Đa Đa, cho dù là Hoàng Thượng hạ chỉ, hắn cũng không dễ dàng thoả hiệp

Kết quả Lí Thừa Tuyên thong dong nói:“Thánh mệnh khó tư, bổn vương thân là thần tử, dĩ nhiên phải phục tùng, nhưng trước ngày đại hôn còn đến ba tháng, vậy …”

Hắn nở nụ cười rất vô tội, nhưng đó là thần thái nham hiểm mà bọn hạ nhân nhìn quen rồi.“Phi yến công chúa từ nhỏ sống ở Tây Thái , không hiểu nhiều về lễ nghi cung đình ở Dạ Hi quốc ta, Thánh Thượng có lệnh, trước ngày đại hôn phải cho nàng rõ ràng những quy tắc lễ giáo, Liêu quản gia, chuyện này ngươi tự mình giám sát đi”

“Nhớ rõ, trước ngày đại hôn, vẫn là khách quý của Dạ Hi quốc chúng ta, cho nên Liêu quản gia nhất định phải dạy nàng tất cả những lễ nghi để nàng biết rõ ràng, tường tận !”

Khi nói những lời này, hắn còn không quên quăng cho Liêu quản gia một ánh mắt

Làm việc lâu năm trong Vương phủ, Liêu quản gia đã sớm hiểu rõ từng động tác của chủ tử, nhấc mi, nháy mắt, hắn đều hiểu rõ ý của đối phương, và cũng biết mình nên làm gì

Mà hạ nhân trong Vương phủ đã sớm coi Tiền Đa Đa như Vương phi, hiển nhiên không ủng hộ Cổ Phi Yến

Ỷ mình là Tây Thái công chúa, Cổ Phi Yến chẳng những thị cường lăng nhược, hơn nữa còn điêu ngoa tùy hứng, Ninh Nhi nhát gan chỉ vô tình làm bể một ly trà, đã bị nàng hung hăng mắng chửi

Ngắn ngủn mấy ngày, tiếng than oán trong Vương phủ đã rầm trời

Nhưng đương sự cũng không tốt hơn là mấy, lúc trước gặp mặt Lục Vương gia ở đầu đường sau , trở về Tây Thái đều không thể quên, liền năn nỉ phụ vương thúc đẩy chuyện tốt của hai người, Tây Thái vương không có kiên nhẫn với nàng, đành mang nàng vào hoàng cung Dạ Hi quốc gặp Thánh giá, đưa ra các điều kiện tốt, chỉ hy vọng Lục vương gia có thể cưới nữ nhi của mình làm phi

Được Hoàng Thượng nhận lời, vốn tưởng rằng nàng chắc chắn được gả cho Lí Thừa Tuyên. Không ngờ, tuy Lục vương gia này không kháng chỉ , nhưng lại đưa ra 1 điều kiện hà khắc — trước khi nàng trở thành Vương phi , phải học hết các lễ nghi cung đình

Từ nhỏ đã sống ở thảo nguyên như Cổ Phi Yến, cùng nam nhi làm bạn, tính cách dữ dằn đã thành thói quen, vi vậy nên vô cùng đau đầu với các lễ nghi của Dạ Hi quốc

Nhưng vì có được Lí Thừa Tuyên, thành công gả vào Lục vương phủ, nên khi Hoàng Thượng ra điều kiện, nàng không chút do dự liền gật đầu đồng ý

Nàng vô cùng tự tin bước vào vương phủ, tự cho là có thể tiếp cận Lí Thừa Tuyên, làm hắn yêu thương mình, kết quả, hơn một phần ba thời gian nàng đã dùng để học tập lễ nghi cung đìn

Nhất là vị lão nhân họ Liêu không biết cười này, cao thấp trong phủ đều xưng hô hắn là Liêu quản gia, là một lão nhân hà hà khắc khắc, miệng lúc nào cũng không ngừng nói về quy củ

Trừ những thứ đó ra, hằng ngày còn bắt nàng học tư thế đứng, tư thế quỳ, tư thế ngồi, nếu làm không tốt, nhất định sẽ bị đánh

Ngay cả biểu tình cũng phải học. Gặp Hoàng Thượng thì như thế nào, gặp hoàng thái hậu thì như thế nào, thấy phu quân thì như thế nào, thấy hạ nhân thì như thế nào, nếu làm sai thì phải luyện tập lại 10 lần với biểu tình đó

Sau mười ngày, môt công chúa vốn mạnh mẽ như Cổ Phi Yến, lại bị những thứ này tra tấn đến gầy hẳn đi

Chưa hết, vì nàng không chịu khuất phục nên ngày nào cũng bị ép quỳ trong từ đường. Trong vương phủ, từ đường là nơi đáng sợ nhất, đến hoàng hôn, chỉ còn lại vài ngọn đèn le lét cùng những bài vị của tổ tiên làm bạn, thât sự là đáng sợ vô cùng

Mà khi nàng còn đang bị phạt quỳ thì Lí Thừa Tuyên vui vẻ chơi đùa với Tiền Đa Đa, hết sức sủng nịch , vài buổi tối, chính tai nàng còn nghe thấy được những tiếng kích tình cùng những lời nồng đậm yêu thương của 2 người đó

“Công chúa, ngài lại thất thần !” Khi thanh âm cua Liêu quản gia truyền vào tai nàng, nàng cảm giác như cả người đang lạnh run lên

“Nếu hôm nay công chúa không thể học hết những lễ nghi này thì đừng trách lão nô trách phạt công chúa như thế nào, Vương gia đã dặn qua, nếu cần cứ dùng gia pháp để trừng trị .”

“Gia…… Gia pháp?” Đúng là một danh từ xa lạ, Cổ Phi Yến nàng từ nhỏ đã được phụ vương thương yêu , cho dù làm ra chuyện gì, phụ vương cũng đều đau lòng không dám đánh nàng.“Bản công chúa cao quý phi phàm, ngươi dám chạm vào bản công chúa thử xem.”

Liêu quản gia căn bản là không sợ với cảnh cáo của nàng, chỉ lạnh lùng cười nói:“Công chúa đừng quên, nếu ngài gả vào Lục vương phủ, sau này sẽ là chủ nhân của Vương phủ, mỗi một hàn động cử chỉ đều là tâm gương để hạ nhân noi theo, nếu ngài không học những lễ tiết này, tương lai làm sao mà tạo uy tín trong nhà ?”

“Vậy tại sao Tiền Đa Đa không cần học ?”

Không công bằng, tương lai nàng là chính thê , mà Tiền Đa Đa bất quá cũng chỉ là thiếp thất, đều là nữ nhân của Lục vương gia , nhưng sao lại chỉ có nàng mới chịu sự dạy dỗ nghiêm khắc này ?

Liêu quản gia bình tĩnh nói.“Ngài là công chúa, thân thế hiển hách, làm sao có thể đánh đồng với nữ tử bình thường, tương lai ngài được gả vào vương phủ, được tôn sùng là Lục vương phi, mà nàng, cùng lắm chỉ là thể thiếp, công chúa cần gì so sánh mình với nàng ta ?”

“Nhưng …… Nhưng là ta……”

Ngay lúc Cổ Phi Yến đang muốn kháng nghị, ngoài cửa truyền đến những tiếng đùa giỡn

Là Tiền Đa Đa cả người màu vàng nhạt, khoát lên một áo choàng màu trắng tinh, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo

Nàng vừa chạy vừa phát ra tiếng cười thanh thuý, một lát sau, Lí Thừa Tuyên đuổi kịp, ôm lấy từ phía sau, ôm cả người nàng vào trong ngực .

“Tiểu ma đầu này, để xem ngươi chạy thế nào nữa”

“Vương gia thật nhỏ nhen, rõ ràng thua rồi còn không chịu nhận , ta và Bảo Bảo cùng lắm chỉ là lấy đồ của ngươi buôn bán chút thôi a, ngươi cần gì phai trả thù riêng , ách a……”

Đôi môi mềm mại bị hôn lấy, bọn nha đầu hầu hạ đều quay lưng lại, che giấu khuôn mặt đỏ ửng của mình

Qua đi một nụ hôn triền miên, Lí Thừa Tuyên cười nâng cằm nàng lên.“Vậy đi, ta nhanh chóng tìm một người để gả tiểu khất cái kia đi, tránh để nàng ăn hết đồ trong Vương phủ của ta .”

“Bảo Bảo không thể tùy tiện lập gia đình, cho dù gả, dĩ nhiên là phải gả cho một người có thân thể trong sạch, huống hồ , nàng và Kiều Kiều đều là tỷ muội tốt, ngươi cũng thể xem nhẹ bên này, coi trọng bên kia.”

Từ khi Bảo Bảo vào vương phủ, liền quen biết với Kiều Kiều, hai cô gái xấp xỉ tuổi, ở chung mấy ngày dĩ nhiên trở thành bạn thân, vô cùng thân thiết.

Đây mới là chuyện Lí Thừa Tuyên để ý nhất, nói tiếp, khách nhân trong phủ gần đây đúng là càng ngày càng nhiều

Thở dài, hắn nhịn không được nói:“Cả ngày ngươi chỉ biết suy nghĩ cho người khác, không chịu nghĩ cho mình, trời lạnh vậy mà còn không chịu ngồi yên trong nhà sưởi ấm, ngươi muốn ta đau lòng lắm sao ?”

Tiền Đa Đa tươi cười đầy mặt, nâng hai tay lên, sửa sang áo choàng cho tướng công nhà mình .“Còn nói nữa, ngươi chỉ mặc có một cái áo đã chạy lung tung, lần trước bị thương ở Nghi Dương, Thái y không phải nói phải cẩn thận một chút sao ……”

“Còn ngươi ? Có uống canh gừng chưa ?”

“Vương gia , ngày nào người cũng ép ta ăn một đống sơn bào hải vị a ……”

Hai người nói những câu vô cùng quan tâm đến nhau, cười với nhau, biểu lộ ra tình yêu vô cùng nồng đậm .

Một màn chói mắt này, làm cho Cổ Phi Yến đau lòng vô cùng .

Lí Thừa Tuyên và Tiền Đa Đa , căn bản không có người thứ ba , nàng rốt cuộc đang tranh cái gì ? Cho dù thật sự trở thành thê tử của hắn thì sao nào, trong lòng hắn vĩnh viễn cũng không có nàng, nàng chắc chắn sẽ rơi vào một kết cục vô cùng bi thảm.

Mà nam nhân mặc quần áo cho nàng, nói năng nhỏ nhẹ với nàng, che chở cho nàng, vĩnh viễn cũng không thể là Lí Thừa Tuyên

Nhìn bọn họ đỡ nhau rời khỏi, bên môi Cổ Phi Yến nở một nụ cười chua xót .

Tây Thái công chúa – Cổ Phi Yến sau khi học qua các lễ nghi cung đình, rốt cuộc không thể chịu nổi, cho nên liền xin phụ vương huỷ bỏ hôn ước, trở về đất nước

Vì thế, Tây Thái vương không thể không yết kiến hoàng đế Dạ Hi quốc lần nữa, tuy lo lắng cho mình sẽ bị trách cứ, nhưng lại càng lo lắng hơn nếu không có hôn ước này, mối quan hệ giữa hai nước có thể bị phá vỡ

Cho nên khi hắn ấp a ấp đưa ra yêu cầu từ hôn , để tránh Thánh Thượng làm khó dễ, chủ động đưa ra điều kiện bồi thường trước, như hàng năm cống nạp nhiều vàng bạc hơn, thậm chí còn cắt đất cho Dạ Hi quốc

Lí Thừa Trạch nhíu mi suy nghĩ sâu xa, giống như không ủng hộ với trò khôi hài của đối phương

Tây Thái vương thấy thế, lại khom người thi lễ,“Hy vọng thánh thương đừng trách cứ tiểu nữ, nàng là bị lão thần làm hư , cho nên mới quá đáng như thế, sau khi về nước, thần nhất định sẽ dạy dỗ lại nàng .”

Trầm ngâm một lát, Lí Thừa Trạch lộ vẻ khó xử,“Tuy trẫm thấy rất tiếc cho hôn sự này, nhưng ngươi đã có ý từ hôn, cũng trung thành tận tâm với Dạ Hi quốc, trẫm đành phải đáp ứng . Về phần Lục đệ của trẫm, dù sao cũng là dưới 1 người trên vạn người, nay gặp chuyện mất mặt này, có lẽ cũng thấy khó xử, trẫm sẽ từ từ khuyên can .”

Nói xong, hắn ngầm chỉ trích Tây Thái vương không biết dạy con, lại đề cao uy nghiêm của lễ giáo Dạ Hi quốc

Tây Thái vương vốn áy náy, nay nghe thấy Hoàng Thượng nói như thế, càng cảm thấy nữ nhi quá đáng, làm mất mặt hoàng tộc quá nghiêm trọng

“Hoàng Thượng răn dạy phải . Lão thần sẽ trừng phạt con gái, không phụ thánh ân……”

Lại tự trách lại giải thích, cho đến khi Tây Thái vương áy náy rời khỏi Hoàng cung, Lí Thừa Trạch ngồi trên long ỷ mới lộ ra nụ cười thâm trường ý vị

“Xem ra Lục đệ đã tìm được bảo bối cho mình, chuyện gì cũng nằm trong dự đoán của nàng ấy .”

Nhớ lại ngày ấy, Tiền Đa Đa đứng trước mặt hắn nhận chỉ thay Lục đệ, nhận lời sẽ lấy công chúa Tây Thái làm phi, nhưng điều kiện là, công chúa kia phải hoc tập đầy đủ về lễ nghi của hoàng gia.

HẾT
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.