“Phù Yến sư thúc, ta….”
“Được rồi, cái gì cũng không cần nói.” Phù Yến cong môi, đưa tay lên xoa xoa đầu Đường Táo trấn an, vỗ nhẹ nói: “Đi nhận sai với sư phụ ngươi đi.”
Đường Táo gật đầu, nhìn cửa điện đang đóng chặt, nhất thời có chút hoảng hốt.
Phù Yến nhìn tiểu cô nương trước mắt chậm rãi từng bước từng bước thận trọng đi về phía bên trong, thở dài một hơi, tính tình xấu này của sư huynh hắn, không biết có dọa sợ tiểu đồ nhi ngoan này hay không nữa.
Chỉ là…. Nếu sợ hãi, dứt khoát nhận hắn làm sư phụ là được.
—– Không có cá chua ngọt để ăn, Phù Yến rất oán niệm.
Đường Táo đẩy cửa điện ra, của lớn phát ra tiếng vang trầm trọng. Sư phụ không hạ kết giới, đã nói lên không phải không suy nghĩ đến mình. Nghĩ đến hồi nãy sư phụ hỏi nàng có sợ hãi hay không, theo bản năng, nàng nhìn sư phụ, không dám nói bất kỳ điều gì. Chỉ là trong lòng nàng rất rõ ràng, nàng thật sự rất sợ hãi…. Cho nên trước tiên, không dám nắm lấy tay sư phụ.
Sư phụ nàng đáng sợ như vậy, một khắc trước vẫn còn là một sinh mệnh sống sờ sờ, trong nháy mắt đã biến thành tàn tro.
Sư phụ nàng, thậm chí đôi mắt còn không chớp lấy một cái.
Sư phụ như vậy, nàng làm sao có thể không sợ hãi? Chỉ là…. Đường Táo lông mi run rẩy, nghĩ thầm: Hắn là sư phụ của nàng. Sư phụ sủng nàng, che chở cho nàng, mỗi đem đều cho nàng cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1990062/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.