Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Hai người đứng gần nhau như vậy, hô hấp ấm áp quanh quẩn ở mặt. Đường Táo mỉm cười, thản nhiên nói: “Đồ nhi biết.”
Sư phụ sao có thể già được. Ở nhân gian, thoạt nhìn qua bộ dáng như hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, đúng ở độ tuổi tốt nhất, tất nhiên là không già.
Về phần thể lực, này.. nàng cũng biết.
Chỉ là, vì sao lại hỏi cái này? Đường Táo nhíu mi suy nghĩ, chờ đến lúc hiểu được thì mặt cũng đã đỏ bừng, ánh mắt trợn to liếc nhìn sư phụ: “Sư phụ, người mau buông tay.”
Trọng Vũ làm sao mà có thể buông tay.
Hắn có chút hưng trí nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của tiểu đồ nhi, ánh mắt trong sáng, nhìn thế nào cũng thấy không đủ. Hắn nhớ tới hôm trước hắn cố ý giả vờ say rượu, nàng còn nói những lời mà hắn cảm thấy thật khó nghe với Phù Yến, lại còn.. đỏ mặt.
Mặt đỏ cũng chỉ có thể cho một mình hắn xem mà thôi.
Tuy rằng tiểu đồ nhi đã nói là không thích Phù Yến, nhưng hắn vẫn cứ canh cánh trong lòng. Trọng Vũ hít một hơi – hắn muốn đánh chết Phù Yến ngay lập tức.
Cả người Trọng Vũ đều nhích lên, vô cùng thân thiết chạm vào người đồ nhi nhà mình, mềm giọng ôn nhu nói: “Tiểu Táo, vi sư nghĩ muốn…”
“Sư phụ!” Không biết hắn muốn nói gì, nhưng Đường Táo cảm thấy được chắc chắn không phải là chuyện tốt, liền hung hăng đánh gãy lời hắn nói. Trước kia nàng luôn ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1990009/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.