Cùng lúc đó Trọng Vũ đang cố ý đi mua hạt dẻ về, hiện giờ còn nóng hổi, lại đụng phải tiểu cô nương bán hoa ngày ấy, liền mua thêm mấy cành hoa, chuẩn bị tặng cho tiểu đồ nhi. Đã nhiều ngày không có tiểu đồ nhi bên người,hắn có chút không quen. Buổi tối vẫn không nhịn được đành sang căn phòng cách vách kia, ngắm trộm nàng.
Mấy vạn năm nay, chưa từng có người làm cho hắn phải suy tư đến như vậy.
Mới đầu hắn rất tức giận, nhưng lúc sau liền ngóng trông tiểu đồ nhi tiến vào, cho dù không có bậc thang nào để leo xuống, hắn cũng sẽ chủ động nói chuyện với tiểu đồ nhi. Cả đêm hôm qua tiểu đồ nhi cư nhiên không có tới, mà đi sang căn phòng cách vách bên cạnh, ở cùng cây nho kia.
Lửa giận trong nháy mắt càng bốc hỏa hơn, không chờ nàng nữa, trực tiếp lên giường đi ngủ. Nhưng sau khi lên giường, hắn lại khó ngủ. Qua một đêm, tưởng rằng hôm sau tiểu đồ nhi sẽ quên chuyện đó, mới sáng sớm hắn đã ngồi ở trên giường đợi thật lâu, cũng không thấy nàng tiến vào.
Hắn thật sự rất nhớ nàng, sau đó không nhịn được, mới đi mua hạt dẻ. Ngày ấy tiểu đồ nhi thích ăn, hắn tự tay bóc cho nàng ăn, chắc sẽ không còn tức giận nữa. Hắn xưa nay không biết cách dỗ dành tiểu cô nương, hiện giờ lại không thể cùng Phù Yến thương lượng. Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có biện pháp này.
Trên đường trở về, hắn cảm nhận được tiểu đồ nhi đang gặp nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1990003/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.