Đường Táo chỉ cảm thấy một trận trấn động, rồi sau đó là một mảnh tối đen, nàng ngồi trên mặt đất, nhìn bốn phía uxung quanh tối đen như mực, nhưng lại nghe thấy được thanh âm Bích Dung ở bên ngoài. Mới vừa rồi do nàng sơ sẩy, mới để cho Bích Dung có cơ hội lừa nàng, thiếu chút nữa thì nàng bị đâm trúng rồi.
Nhưng..
Là ai.. đã cứu nàng?
Nếu là sư phụ, tất nhiên sẽ không để cho nàng ở trong này, mà ở Phượng Ngự Sơn cũng không còn người nào khác. Đường Táo chỉ cảm thấy nơi này phòng thủ rất kiên cố,nhưng lại cố từng trận ngoại lực tác động vào.
“Xem ta có đánh chết ngươi hay không!” Nguyên là âm thanh nữ tữ dễ nghe nhưng lại bén nhọn mà vặn vẹo vô cùng, làm cho người nghe cảm giác được từng trận sởn gai ốc.
Đường Táo rất nhanh nắm chặt tay lại, khuôn mặt nhỏ nhắn rất thời trắng bệch, một lúc sau mới cắn môi: “Đường… Đường Cao?” Đúng rồi, nơi này chỉ có Đường Cao, nó là một con rùa có ba ngàn năm đạo hạnh, tất nhiên là có tu vi.
Cho nên Đường Cao đang bảo hộ mình dưới quy rùa của nó?
Nhưng… không phải Đường Cao không thích nàng sao? Vì sao còn phải liều mạng bảo hộ nàng?
Đường Cao ở trong cung cùng sư phụ nhiều năm như vậy, trong Ma cung không ai dám động đến nó, cũng được nuông chiều từ bé, được chiều mà thành hư. Mặc dù có ba ngàn năm đạo hạnh, nhưng cũng chỉ tu luyện sơ qua, cho nên đến nay vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1989938/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.