Edit: Tịnh Hảo
Trời đêm thu gió mát mẻ.
Khi Nguyễn Kiều gọi xe đến bệnh viện Nam Thành thì đã là rạng sáng.
Khu nội trú trong bệnh viện chỉ còn lác đác vài phòng đèn sáng, có xe cứu thương vừa chạy về bệnh viện, băng ca, bác sĩ, y tá, còn có người thân đang khóc lóc thảm thiệt.
Mỗi giờ mỗi giây đều xảy ra những chuyện ngoài ý muốn.
Tay Nguyễn Kiều buông thỏng bên người, siết chặt lại thành nắm đấm.
Trong đầu cô trống rỗng, thang máy đang đi lên nhưng một giây cô cũng không muốn đợi nên đành đẩy cửa lối thoát hiểm chạy lên trên.
Cho đến khi xông vào phòng bệnh của Lâm Trạm, dọc đường cô không thể nào kiềm chế được sự mờ mịt kéo dài do sợ hãi mang đến.
Tiếng đẩy cửa khiến Lâm Trạm và Giang Thành chú ý.
Giang Thành ngoảnh đầu lại, Lâm Trạm cũng nâng mắt nhìn.
Nguyễn Kiều đứng ở cửa, leo một mạch tới tầng năm không hề dừng lại nên lồng ngực cô vẫn còn đang phập phồng lên xuống.
Chỉ là môi mím chặt không rõ biểu tình.
Ai cũng không mở miệng nói trước chỉ yên lặng đối diện nhau, dường như những hạt bụi trong không khí cũng bất động yên lặng.
Cho đến khi y tá đẩy xe vào cửa, Nguyễn Kiều mới cụp mắt, khẽ lách người sang nhường đường.
Giang Thành cũng bị thương nhưng xem như rất nhẹ, chỉ trầy xước ngoài da, ngồi trong phòng bệnh Lâm Trạm bôi thuốc xong là được.
Nguyễn Kiều thấy y tá xử lý vết thương cho Lâm Trạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-rang-ngot-ngao/1933434/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.