Nguyễn Kiều còn chưa lên tiếng thì đầu điện thoại bên kia xuất hiện một giọng nam khác, chưa được bao lâu, Nguyễn Kiều cảm thấy điện thoại được chuyển sang trong tay người khác.
“Alo, Nguyễn Kiều à?”
Đầu bên kia là giọng của Giang Thành, cô lên tiếng đáp lại.
“Không có gì, cậu ấy chỉ uống say thôi. Nhưng cậu có thể xuống dưới lầu tòa phòng ngủ được không, tớ khiêng cậu ấy về mệt quá, tớ không leo nổi bậc thang tòa nhà này.”
Uống rượu say à?
Nhưng giọng lại khá tỉnh táo đấy.
Chỉ là một giây sau cô nghe thấy Lâm Trạm nói lời say xỉn bên kia, ngứt quãng không đầu không đuôi.
Cô cụp mắt, lông mi dưới mí mắt tạo thành một cái bóng nhỏ, “Tớ không có ở trường, cậu nhờ bạn cùng phòng giúp nha.”
Giang Thành sửng sốt, “Cậu không ở trường à?”
Nguyễn Kiều: “Ừm. Không còn sớm nữa, tớ ngủ trước… Các cậu cũng nghỉ sớm đi.”
Điện thoại rất nhanh bị cúp, Giang Thành sờ đầu, có hơi mơ hồ không rõ tình hình.
Lâm Trạm đứng yên chưa được bao lâu thì lại bắt đầu lảo đảo, “Nguyễn Kiều đâu.”
Giang Thành ngửi thấy toàn thân anh đều là mùi rượu, nhíu mày.
“Uống uống uống, uống thành cái quỷ gì rồi, người ta không có ở trường, uống gì mà uống.”
Cúp điện thoại, Nguyễn Kiều trở về phòng. Nhưng cả đêm nằm trên giường, cô không tài nào chợp mắt được, đầu lại vô cùng tỉnh táo.
Nằm cứ như vậy đến suốt năm giờ sáng.
Cô rời giường rửa mặt, thu dọn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-rang-ngot-ngao/1933415/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.