Ngày hôm sau là lễ Giáng sinh, sáng sớm rời giường, kéo rèm cửa sổ ra, bên ngoài là khung cảnh trắng xóa.
Vậy mà đêm qua lại có một trận tuyết nhỏ.
Đối với Nam Thành mà nói, tuyết rơi vào tháng 12 là một việc hiếm thấy.
Tối qua là đêm Bình An, đương nhiên nhóm Trần Dương Dương sẽ không ở lại trong phòng ngủ.
Nguyễn Kiều ngủ một giấc ngon lành, thức dậy ngắm tuyết một lát, cảm thấy nhiệt độ hôm nay thấp hơn hôm qua một tí.
Cô vẫn quyết định mặc thêm một chiếc áo khoác.
Giáng sinh không rơi vào ngày cuối tuần nên vẫn phải đi học bình thường.
Tiết 1, 2 là môn Đại cương Văn học.
Tiết học này hơi chán, hầu như những việc đơn giản mà mang tính lý luận thì đều khiến người khác cảm thấy buồn chán.
Hứa Ánh từng châm chọc: “Đây không phải giống như trong phim Ba chàng ngốc từng nói sao, có thể nói phim đen biến thành công cụ viết sách.”
Nói như vậy cũng không sai, nhưng có châm chọc đến thế nào đi nữa, đây cũng là một tiết học mà chuyên ngành Trung Văn không thể né.
Hai mắt cố chống cự đến hết hai tiết, Hứa Ánh như trút được gánh nặng, cô ấy kéo Nguyễn Kiều, rồi xoay người nháy mắt với bạn ngồi sau trao đổi: “Này này này, dù sao tiết Tư duy chiều nay là xem phim, chúng mình đi dạo nhé.”
Một cô gái trong đó muốn đi chơi, vội vàng phụ họa: “Được đó được đó, hôm nay là Giáng sinh, chắc chắn trong thành phố rất náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-rang-ngot-ngao/1933370/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.