Hà Điền Điền ôm thật chặt Manh Manh, cơ thể hơi lung lay, suýt nữa thì ngã, may là Tiểu Phong đỡ kịp.
“Xong rồi, xong thật rồi…” Phương Hướng Bắc lắc đầu, nhìn đám người trên quảng trường vì quá khiếp sợ nên bắt đầu trở nên rối loạn, “Xong rồi, trời sập thật rồi, chúng ta đã làm gì…”
“Anh tỉnh lại đi!” Hà Điền Điền đột nhiên quát anh ta, “Đó vốn không phải là Hàm Quang!”
Phương Hướng Bắc nhìn cô, ánh mắt tràn ngập bất đắc dĩ và thông cảm, “Tôi hiểu chuyện này cô rất khó chấp nhận, tôi cũng thấy khó mà chấp nhận được, tôi không thể nào thuyết phục bản thân tin rằng Tiểu Phong chết trong tay người máy mà mình nghiên cứu. Nhưng còn cách nào nữa?” Cảm xúc của anh ta dần kích động hơn, giọng nói đầy gấp gáp, “Sự thật ở ngay trước mắt, Hàm Quang giết người, còn không chỉ một người! Cậu ta là một người máy phản nhân loại! Và bây giờ cậu ta muốn lật đổ nhân loại.”
“Không, không phải, các người đều bị lừa!”
“Vì sao không phải là cô bị lừa?!”
“Tôi tin tưởng anh ấy.”
“Ồ.” Phương Hướng Bắc cười giễu cợt, coi lời này như gió thoảng qua tai, giọng anh ta hơi gay gắt, hỏi lại, “Cô tin tưởng cậu ta thì cậu ta sẽ không làm như vậy sao? Hà Điền Điền, cô tin tưởng cậu ta vì cô thích cậu ta, còn sự thật sẽ không vì tình cảm của cô mà thay đổi. Cô tỉnh táo lại đi.”
Lúc này, video trên màn hình đang bắt đầu lặp lại. Hà Điền Điền nhìn mọi người hỗn loạn trên quảng trường. Khiếp sợ, nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795397/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.