Lúc trở về thì Phương Hướng Bắc không lái xe mà dùng chế độ lái tự động. Hà Điền Điền thấy vẻ mặt anh ta rất sa sút, mất hết hình tượng văn nghệ sĩ, cô cũng không biết an ủi thế nào. Cô lại nghĩ đến thi thể được bảo quản kỹ lưỡng trong quan tài, không biết vì sao Phương Hướng Bắc lại có chấp niệm sâu như vậy với Tiểu Phong. Chẳng lẽ là vì tình yêu?
“Chắc là tình cảm của anh với Mộc Xuân Phong tốt lắm nhỉ?” Cô trực tiếp hỏi anh ta.
“Ừ, chúng tôi cùng nhau lớn lên.” Phương Hướng Bắc lại không giấu giếm.
Có một số việc, càng giữ lâu ở trong lòng, không những không bị phai nhạt theo thời gian mà ngược lại sẽ như mây mù dày đặc. Lúc này, rõ ràng Phương Hướng Bắc cần một người để tâm sự, vì vậy, anh ta chậm rãi nói về mình và Mộc Xuân Phong.
Đó cũng không phải là chuyện về tình yêu.
Ai cũng biết Phương Hướng Bắc ngậm thìa vàng sinh ra, là công tử nhà giàu cao quý, người ngoài nhìn vào ngoài ao ước cũng chỉ có ao ước. Thậm chí những người họ hàng ví dụ như Phương Thành Tứ cũng ghen tị vì Phương Hướng Bắc không cần phấn đấu đã có thể ngồi trên núi vàng núi bạc.
Thế nhưng rất ít người biết rằng, khi còn bé Phương Hướng Bắc đã bị mắc một căn bệnh nặng, suýt nữa đã chết.
Khi đó anh ta mới hai tuổi, bệnh thì kỳ lạ và nguy hiểm, đã tìm nhiều danh y chữa trị, may mắn giữ lại được mạng, nhưng từ đó về sau không được tiếp xúc với bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795384/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.