Tạ Trúc Tâm: "Điền Điền, thứ hai dành chút thời gian đến tổng công ty nhé."
Hà Điền Điền: "Để làm gì vậy?"
Tạ Trúc Tâm: "Bộ phận thiết kế có chuyện muốn thảo luận với cô."
Hà Điền Điền: "Hả? Là chuyện tốt hay chuyện xấu…"
Tạ Trúc Tâm: "Yên tâm đi, là chuyện tốt."
Hà Điền Điền nghĩ mãi không ra bộ phận thiết kế có chuyện tốt gì tìm cô, cô rất tò mò, giống như có một cái móng vuốt nhỏ cứ cào trong lòng, nhưng Tạ Trúc Tâm chỉ úp úp mở mở mà không nói thẳng cho cô.
Buổi tối tan làm về nhà, Hà Điền Điền gặp Phương Hướng Bắc ở tiểu khu đang đi cùng Hàm Quang. Hàm Quang cầm túi thức ăn, Phương Hướng Bắc cầm một số đồ dùng hàng ngày, hai người giống như đôi bạn tốt cực kỳ thân thiết vậy.
Hà Điền Điền hỏi Hàm Quang: “Không phải anh nói anh ta sẽ đi à…” Sao bây giờ lại cùng nhau đi mua đồ ăn vậy?
“Bây giờ anh ta ở nhà Manh Manh.” Hàm Quang giải thích.
“Thì ra là vậy.” Hà Điền Điền thả lỏng. Điều này cô có thể chấp nhận được.
Lẽ ra chuyện của Phương Hướng Bắc và Hàm Quang, Hà Điền Điền không có quyền hỏi, nhưng dù sao cô cũng là người bao che khuyết điểm, nghĩ một chút mới hỏi Hàm Quang: “Anh ta không bắt nạt anh chứ?”
“Ha ha!” Phương Hướng Bắc đột nhiên cười ra tiếng, cười khá khoa trương, gương mặt mang theo vẻ giễu cợt không che giấu.
Hàm Quang bất mãn liếc mắt nhìn anh ta: “Anh bị con chuột cắn trúng trứng sao?!”
“Cậu học cách hình dung như vậy từ đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795375/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.