Hàm Quang rán một quả trứng gà và bốn cái màn thầu đông lạnh, sau đó anh lấy túi đậu phụ viên tối hôm qua Hà Điền Điền không ăn ra, thêm rau và cà chua rồi nấu thành một nồi canh.
Đây là bữa sáng của Hà Điền Điền. Canh đậu phụ viên hơi nhiều nhưng anh tin tưởng sức ăn của cô.
Sau đó anh mở chương trình nhà hàng gia đình, Hà Điền Điền bị đánh thức.
Hà Điền Điền ngồi trước bàn ăn cúi đầu ăn bữa sáng. Cô không có khẩu vị gì, trứng rán không động một chút nào, chỉ dùng thìa uống một hớp canh nhỏ, cũng không ăn miếng đậu phụ viên nào, chỉ ăn mấy cọng rau.
Trên TV là bản tin buổi sáng. Liên quan tới sự kiện tấn công tại quán cà phê, cảnh sát đã dùng tốc độ nhanh nhất để điều tra được kết quả sơ bộ. Hà Điền Điền nghe câu được câu không, cũng chả ăn được tí gì. Cô ngẩng đầu lên, lén nhìn Hàm Quang.
Anh chống cằm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng không giống bình thường.
Hà Điền Điền cúi đầu, vừa uống canh vừa nói: “Sao vậy?”
“Không sao. Chỉ là cảm thấy có thể sau này sẽ không gặp lại nữa. Cho nên…” Cho nên, bây giờ nhìn nhiều thêm một chút.
Hà Điền Điền chỉ cảm thấy tim đau nhói.
Cô cũng không biết nên nói cái gì cho phải, thậm chí cô còn không có dũng khí giữ anh lại.
Cô giả vờ bình tĩnh như không có việc gì, rút giấy ăn lau miệng, để thìa xuống.
Loading...
Hàm Quang thấy kì lạ, khẽ hỏi: “Cô làm sao vậy, sao ăn ít thế?”
“Tôi đang giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795371/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.